Tác giả: Hà Phương Anh
Còn lời cuối cho em. Rồi xa cách nhau. Tôi đi trong hoang vắng. Nỗi buồn quanh đây. Còn ngàn năm tiếng vọng. Em không còn nữa. Trên con đường yêu dấu. Tôi về mình tôi. Thôi, xin gọi tên nhau. Trong ân tình đầy.
Tác giả: Hà Phương Anh
Tinh sương lối cỏ. Nhẹ bước vô thường. Ngày bỗng tràn hương. Mùa se se gió. Chân chim sẻ nhỏ. Gọi lá xanh reo. Giọt nắng ùa theo. Xuân hồng tơ lụa. Bàn tay hương luá. Cỏ nội thơm hoa. Có em như là. Đời vui.
Tác giả: Hà Phương Anh
Chén rượu nầy. Người hãy uống đi. Uống cho say và quên hết tình đời. Uống cho say và quên hết cuộc đời. Vì cuộc đời là thay trắng đổi đen. Chén rượu nầy. Người hãy uống đi. Đời không say,người không biết khóc cười.
Tác giả: Hà Phương Anh
Ngày xưa vang tiếng đàn trầm. Buồn ngưng những giọt máu hồng lời ca. Ngày xưa mắt ngủ trong hoa. Tìm ai như thể chim về trời không. Nguyệt cầm tay vuốt môi rung. Là muôn điệu của vô cùng dáng xưa. Nguyệt cầm giấc mộng trời.
Tác giả: Hà Phương Anh
Tình đã chết từ đêm nguyệt tận. Còn trong nhau nỗi nhớ vô cùng. Con phố cũ dài như vô hạn. Khi cuộc đời chia ngả nhánh sông. Tình đã chết từ cơn biển động. Sóng xô bờ gào những tiếng than. Hàng phi lao chiều nghiêng.
Tác giả: Hà Phương Anh
Đêm qua mau chìm vào cõi vắng. Trăng lững lờ soi bóng cô liêu. Trên ngõ về sầu vương trăm nhánh. Khúc nhạc lòng tẻ ngắt buông lơi. Hoa trắng mờ vờn bay theo gót. Gió đông buồn hôn tóc nhoà phai. Bao yêu thương len.
Tác giả: Hà Phương
Ca sỹ thể hiện: Ngọc Huyền
Nhớ đất quê, thương về sông Hậu. Mùa nước về điên điển vàng bông. Chiều nắng lên trên giàn bông bí. Điệu lý ai ru buồn gợi nỗi niềm nhung nhớ miền Tây. Khói trắng bay đem cài tóc mẹ. Giữa trưa hè tiếng võng ầu ơ. Bờ bến.
Tác giả: Hà Phương Anh
Hỏi những đôi má hồng. Để gió hôn lén bàng hoàng. Để những nụ hôn còn ngỡ. Lời ngu ngơ vòng tay dâng hiến. Đôi bướm tung tăng đùa chơi. Sắc trời trôi bóng chiều lẻ loi. Hỏi lá có nhớ rừng. Để bóng giữ mãi tình mình. Để.
Tác giả: Hà Phương Anh
Rừng chiều giăng lá đổ. Vang vọng vó câu buồn. Lá lìa cành khắc khoải. Cuốn theo ngựa không cương. Em soi đời nguyệt bạch. Từng sợi tóc trắng ngời. Người đi rồi để lại. Ảnh tượng buồn khô môi. Niềm đau em hóa.