Tác giả: Anh Bằng
Ca sỹ thể hiện: Vũ Khanh; Duy Quang; Hương Lan; Mạnh Đình; Ý Lan
Em qua xóm đỏ, vàng từng góc thu. Gót giày nho nhỏ dạ sầu lủ lủ. Vỏ nâu cổ thụ, ngồi lâu ngù ngủ. Áo tà trắng bay, em còn sớm mai. Vào đây tiểu thư, ngồi trong lớp học. Đấp đôi tay ngà trên bâu áo bạch. Mang ngoài.
Tác giả: Quốc Dũng
Ca sỹ thể hiện: Tài Linh; Bảo Yến
Từ màu trắng tinh tà áo trắng thiên thần. Gieo trong lòng mình nguồn ấm áp vô ngần. Từ những cánh tay đang giành lại cuộc sống. Của những hình hài chỉ còn trong mong manh. Từ những ngón tay lần trên mũi kim dài. Tôi nghe.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Võ Quốc Trung; Chưa Rõ (Beat karaoke)
Ngủ quên trong kiếp đá Ápsara. Bàn tay người nghệ sĩ hóa thân ngà. Trăm năm (ớ ơ...) làm một thuở. Nỗi mơ (ớ ơ...) nung nấu ngàn đời. Nung nấu ngàn đời, mãi khôn nguôi... |: Ngàn năm trong kiếp đá Apsara. Bàn.
Tác giả: Phan Hùng
Ca sỹ thể hiện: Hồ Trung Dũng
1. chúa ra đời, một đêm đông giá băng. Chúa làm người, ngài ngự giữa dương gian. Với thân phận ngài giống như chúng ta. Chỉ khác ta ngoại trừ tội lỗi. Ánh sao lạ dẫn đường ba vua đến nơi, đến thờ lạy nơi hang đá nhỏ.
Tác giả: Chưa Biết
Từng sợi nắng nghiêng nghiêng chiều vơi đầy tà áo trắng lung linh tựa làn mây. Tình lưu luyến bước nhẹ đôi gót hài làn gió hát bâng khuâng mái tóc dài. Ta gặp nhau, bên giáo đường nghe sóng đời, trang sách vấn vương.
Tác giả: Lê Đức Hùng
Ca sỹ thể hiện: Đang Cập Nhật; Minh Quân
Trường sa ơi.mai tàu rời bến. Ta lại về phố thị thân thương. Vòng tay ấm bao chuyện buồn vui. Biển dẫu yên, lòng ta lây động. Rời xa nhau đêm về thành phố. Ngóng tin xa con sóng hoàng hôn. Tuổi 20 chưa từng hò hẹn. Trong.
Tác giả: Minh Anh
Ca sỹ thể hiện: Nguyễn Minh Anh
Miền trung trời mưa lũ, mùa đông càng lạnh thêm, cành cây khô sóng xô nước cuốn. Từng con thuyền vội vã, dòng sông cuồn cuộn trôi, đàn em thơ khóc than kinh hòang... Ôi con sông ngày xưa còn tắm mát, nước đang dâng.
Tác giả: Hà Nhật Linh
Còn tiếc mãi nụ cười em mười sáu. Tuổi phượng hồng tóc ngắn chẳng yêu ai. Bước chân đi khua thật nhẹ gót hài. Êm dịu quá mà lòng tôi đau nhói. Cứ trách mình tại ngẩn ngơ không nói. Để bây giờ hai phía cách xa nhau.