Tác giả: Nhạc Ngoại (Pháp) [Lời Việt: Phạm Duy]
Ca sỹ thể hiện: Hương Thơ; Thanh Lan; Như Mai; Kiều Nga
Đường khuya một mình có tôi. Lạc loài một kẻ đơn côi. Lẻ loi và lạnh lẽo thôi. Hỡi Paris, hỡi Paris đến bên tôi. Hôm xưa yêu đến trong lòng ta. Hôm nay tình chắp cánh bay xa. Quay đi không muốn nói năng chi. Nhưng đâu cần.
Tác giả: Canh Thân
Chiều dâng miên man trong khói sương lam qua ngàn lá thu vàng. Trời thu hiu hiu muôn ánh trăng lan mơ hồ trên xóm làng. Bừng trong hơi thu man-mác gió êm ru vài tiếng tơ đàn. Xen cùng ngàn lời hò reo vang vang. Về miền.
Tác giả: Phạm Quang Hoá
Ca sỹ thể hiện: Phạm Quang Hóa
Khi trời thu không còn mưa về. Ngàn tia nắng thắp sáng núi rừng. Trên đồi hoang nở đầy hoa vàng. Ôi sắc vàng cho rừng thênh thang. Bao hồn lữ khách miên man. Ôm vầng trăng bên hồ thu tàn. Tìm môi ấm cho khói sương tan.
Tác giả: Nhạc Ngoại (Trung Hoa)
Ca sỹ thể hiện: Tài Linh & Mộng Na; Lucia Kim Chi
Miền xanh xanh mướt lầu. Ngọn gió đông thổi ngóng trông. Tìm anh mỏi mòn dòng ngược giông ngợp lòng. Biển xanh xanh mỗi ngày. Nặng trái tim sầu thắm thêm. Tìm anh mãi tìm dù cách chia trời biệt tâm. Mãi nắng rồi trôi nổi.
Tác giả: Nhạc Ngoại (Trung Hoa)
Ca sỹ thể hiện: Chưa Biết; Đan Trường
Anh tìm em , trong giấc chim bao. Mong gặp em , xóa hết lỗi lầm . Nhìn chiều vàng màu khói , sương mờ giăng phía sau lưng đồi . Thấp thoáng bóng ai dưới trăng mờ khuya . Rêu phủ xanh , trên lối em đi . Cây cỏ khô.
Tác giả: Hoàng Thanh Tâm
Ca sỹ thể hiện: Khánh Ly
Mưa rơi sầu viễn xứ, mưa gieo rắt u hoài. Mưa trên lối đi mòn, đường đêm ánh trăng soi. Bóng ai mờ trên lối. Trăng khuya sầu bao mối, cho mưa khóc lưng đồi. Trăng khuya cắt đôi đường, đời như cánh chim trời. Nửa đêm.
Tác giả: Hàn Sĩ Nguyên
Cuộc trăm năm đốm lửa gần tàn. Vòng tử sinh chén rượu gần cạn. Trọn đêm nay. Đau lòng thức trắng nối cung đàn. Lời ru đêm. Linh hồn giao phó Chúa nhân gian. Mẹ sinh ra khó khăn nhọc nhằn. Mẹ mồ côi sớm hôm tảo tần.
Tác giả: Tiến Luân
Ca sỹ thể hiện: Hương Lan; Hoàng Châu; Phương Lan
Hẹn với em rồi anh không quên đau. Chẳng ngại đường xa qua mấy nhịp cầu. Chuyến phà rách miếu không còn nữa. Ai giò dùm anh bên đời nông sâu. Anh không quên đau chiếc áo bà ba. Thướt tha dáng ấy nhớ kiều nguyệt nga. Soi.
Tác giả: Mai Anh Tuấn
Ta như làn gió, cuốn áo em bay, vuốt tóc em say, ngây ngất tim khờ dại. Ta như vạt nắng, rớt xuống vai em, suởi ấm môi em, trên thế gian còn lại. Ta như lời đố, với những băng khoăn, với những phân vân, muôn nẻo về.