Tác giả: Trường Nguyên
Mẹ hiền ơi con khờ khắc ghi trong lòng. Lời mẹ khuyên bảo muôn đời mãi không phai mờ. Cuộc đời con giờ đây tươi sáng phước phần ấm êm. Vui sướng biết bao vì đã có mẹ kề bên. Chắp tay nguyện cầu mẹ hiền đời luôn trăm.
Tác giả: Trường Lê
Ca sỹ thể hiện: LE6 TRƯỜNG
Mẹ ơi, con sẽ yêu mẹ nhiều. Sẽ không bao giờ. Quên hết những lời mẹ khuyên bên mái tranh thơ. Tình mẹ thương con. Như dòng sông nước chảy êm đềm. Giờ đây mẹ đã. Có con ngày đêm chăm sóc. Con sẽ cầu mong trời cao. Để mẹ hiền.
Tác giả: Trường Nguyên
Ca sỹ thể hiện: Trường Lê; Gia Linh; Ca Sĩ Nguyễn Bá Tiên; Thiên Hương
Mẹ ơi, con sẽ yêu mẹ nhiều. Sẽ không bao giờ. Quên hết những lời mẹ khuyên bên mái tranh thơ. Tình mẹ thương con. Như dòng sông nước chảy êm đềm. Giờ đây mẹ đã. Có con ngày đêm chăm sóc. Con sẽ cầu mong trời cao. Để mẹ hiền.
Tác giả: Vũ Hữu Toàn
Mẹ ơi! có hay chăng. Hôm nay ngày vui của mẹ. Đoàn con đến nơi đây. Quây quần cùng mẹ yêu dấu. Mẹ nâng đỡ, đưa con. Bước vào đời, mẹ luôn dắt dìu. Mẹ che chở, nâng niu. Suốt cuộc đời, mẹ không tiết gì. Nhiều gian.
Tác giả: Trường Nguyên
Ca sỹ thể hiện: Trường Huy; Trường Lê
Thương nhớ mẹ yêu. Bao tháng năm êm đềm. Nơi xứ lạ quê người. Lòng con mãi nhớ mẹ ơi. Thương con vất vả đêm ngày. Một mình mẹ dãi nắng dầm sương.. Bao ngày chất chồng dài theo năm tháng. Nhớ thương mẹ hiền. Một mình ở.
Tác giả: Trường Lê
Thương nhớ mẹ yêu. Bao tháng năm êm đềm. Nơi xứ lạ quê người. Lòng con mãi nhớ mẹ ơi. Thương con vất vả đêm ngày. Một mình mẹ dãi nắng dầm sương.. Bao ngày chất chồng dài theo năm tháng. Nhớ thương mẹ hiền. Một mình ở.
Tác giả: Tân Nhạc: Thái Thịnh & Vọng Cổ: Song Hương
TÂN CỔ DUYÊN PHẬN. Nhạc Thái thịnh. Vọng cổ Song hương. Phận là con gái, chưa một lần yêu ai. Nhìn về tương lai mà thấy như sông rộng đường dài. Cảnh nhà neo đơn, bầy em chưa lớn trĩu đôi vai gánh nhọc nhằn. Thầy mẹ thương.
Tác giả: Phú Quý & Duc Loi
Ca sỹ thể hiện: Phú Quí & DucLoi
Hoa tím anh cài còn vương trên vai. Nhớ suốt một đời, vậy em thương ai? Í a tình sầu này thiên lý, cố nhân dặn lòng mình quên đi. Nhớ thương làm gì người không đáng, sắc nhan lệ nhòa vậy thương chi? Hỡi ơi dòng sông có.