Quán Gấm đầu làng ấy người đời ai nhớ chăng
Quán Gấm đầu làng ấy chuyện xưa rất xa xưa
Tình tang ối a đầu làng
nàng Châu Long đã dựng quán
tình tang ôi á báo ơn báo ơn cho chồng.
Quán Gấm đầu làng có nàng dệt tơ bán tơ
quán Gấm đầu làng có chàng ngồi bên áng thơ.
Tình tang ối a một lòng
dùi mài kinh sử sách đèn
tình tang ôi á vẻ vang bảng son đề tên
tình tang ôi á vẻ vang bảng son đề tên
tình tang ôi á vẻ vang bảng son đề tên
tình tang ôi á vẻ vang bảng son đề tên.
Châu tiểu thơ ơi lời hẹn năm xưa bây giờ nàng có nhớ.
Lưu Bình ta đã danh đề bảng hổ
có xứng được cùng ai nên nghĩa châu trần
ủa lạ kìa sao bụi bám khung tơ nhện bủa loan phòng.
Tình mà ơn tình mà nghĩa nàng đi rồi
ta cô độc trên đỉnh công danh.
Suốt cuộc đời làm sao.
Lưu Bình này còn tìm được.
Châu Long.
Còn Dương Lễ.
Lễ ơi ta sẽ gặp mi tại giữa công môn
Ta sẽ mắng vào mặt mi cho hả giận.
Đối với ta có khó gì giải thám hoa
hay bảng nhãn học hay không là do chí của Lưu Bình.
Dừng kiệu lại đây.
Dương Lễ.
Dương Lễ đâu rồi.
Chào Lưu hiền huynh.
Hứ còn ai ai ngồi với người đó.
Kính hiền huynh tiện nội là.
Châu Long.
Hả Châu tiểu thơ.
Châu tiểu thơ.
Thưa hiền Huynh thiếp đích thị là Châu Long
vâng lệnh chồng lo cho hiền huynh ăn học.
Hiền huynh còn nhớ trong khi gần gũi
"thiếp thường khuyên sớm khuyên trưa
chàng chưa thi đỗ thì chưa động phòng".
Thôi ta đã hiểu rồi.
Lưu Bình này xin đệ đầu bái tạ thâm tình của.
Dương Lễ và đại nghĩa của Châu Long
Cho đến giây khắc sau cùng ta
vẫn là hòn sỏi nhỏ nằm bên cạnh non cao.