Tác giả: Nhạc Ngoại
Ca sỹ thể hiện: Quang Hà; Quang Hà
Người tôi yêu tôi mơ tôi vẫn luôn tôn thờ. Người làm tôi biết nhớ tôi bấy lâu mong chờ. Từng đêm kêu tên em trong giấc mơ êm đềm. Đợi em tối đã đến bao lá rơi bên thềm. Ngày em đến tim tôi rung động. Tựa ngàn cơn sóng vỗ.
Tác giả: Phổ Thu
Ca sỹ thể hiện: Thạch Thảo; Trần Sang; Ngọc Huyền; Hạ Vy; Tâm Đoan; Thanh Huyền
Lúc đêm về bên cánh nhung. Tiếng ca ngọt ngào thiết tha. Đôi khi than van từng tiếng lòng nỉ non. Cuộc đời nghệ sĩ gánh mang vạn mối sầu. Nắn cung đàn buông tiếng ngân. Nhớ nhung gửi lại thế nhân. Bao nhiêu cô đơn vừa lúc.
Tác giả: Lý Duy Hoàng
Ca sỹ thể hiện: Hoàng Tuấn Minh
Ngồi lại đây, tôi kể người nghe. Chuyện đời công nhân ôi thật mệt mỏi.. Chiều chiều tan ca, sáng sớm đi làm. Nhiều lúc mệt mỏi cũng không dám than phiền. Vì kiếm thêm chút tiền tăng ca.. Buồn thì buồn, nhưng mà rất.
Tác giả: Lê Minh
Ca sỹ thể hiện: Lâm Triệu Minh
Mùa mưa trên núi đồi, lá cây xanh ngút ngàn. Nàng sống bên túp lều giữa đồng hoang. Tình cờ chàng nghệ sĩ ghé chân trú mưa. Mang theo tiếng đàn để nàng vấn vương. Đêm về lòng càng nhớ thương. Nàng vui nghe tiếng đàn,
Tác giả: Bình Sơn
Ca sỹ thể hiện: Quỳnh Dung; Yến Vy
Mấy ai trong đời đã chưa một lần đau khổ vì yêu. Chuyện người con gái Ngọc Uyên tuổi độ trăng tròn. Khi mới vào đời nàng đã vội yêu. Yêu một chàng trai kia say đắm mộng ban đầu. Ước Uyên trọn đời sẽ mãi chung tình. Đẹp.
Tác giả: Trần Chí Phúc
Ca sỹ thể hiện: Mai Hương
Mùa thu đến rồi đó em. Chiều nay núi rừng bỗng phai. Màu xanh muôn cây lá. Bỗng sắc thắm thu phong. Nhớ nhung giăng đầy. Kiếp người tiếc nuối. Mùa thu gió lùa tóc em. Mùa thu mây trời vẫn xanh. Mùa thu hương yêu.
Tác giả: Phương
Saigon ơi, chớp mắt mười năm qua, đời tha hương vẫn thấy buồn trong ta. Giờ lưu vong, mang kiếp sống xa nhà, saigon ơi, còn đó ơi xa thật xa. Mười năm trời, ôi nhớ quá Saigon tôi. Đầy đau thưong trống, vắng và đơn côi.
Tác giả: Nhạc Bùi Quang Ân & Phan Duy (Cổ), thơ Vũ Thương Giang
Ca sỹ thể hiện: Tấn Lợi & Hằng Ni
Nhạc:. Mười hai bến nước mênh mang. Phận em bến đục lỡ làng thuyền trôi. Anh đừng hờn trách người ơi! Hững hờ bởi tại duyên trời chẳng se. Lênh đênh lạc nẻo bến quê. Bao giờ trở lại mà thề tội anh. Lời thương vốn đã mong.