Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Phương Hồng Quế
Gác lạnh về khuya cơn gió lùa. Trăng gầy nghiêng bóng cài song thưa. Nhớ ai mà ánh đèn hiu hắt. Lá vàng nhẹ nhẹ đưa. Tưởng như bước lê hè phố. Có người con gái buông tóc thề. Thu về e ấp chuyện vu.
Tác giả: Trịnh Nam Sơn
Ca sỹ thể hiện: Thanh Trúc & Trịnh Nam Sơn
Này người yêu hỡi. Em hãy quay về đây. Vì tôi vẫn nhớ em. Vẫn nhớ đến tình xưa. Trời mùa thu lá rơi. Chân bước trên đường khuya. Nhìn hàng cây lá khô. Sao thấy chơi vơi cuộc đời. Thời gian lạnh lẽo. Đã.
Tác giả: Phạm Duy
Ca sỹ thể hiện: Xuân Nghi & Harmony
1. Xin cho em, một chiếc áo dài. Cho em đi, mùa Xuân tới rồi. Mặc vào người rồi ra. Ngồi lạy chào mẹ cha. Hàng lụa là thơm dáng tiểu thơ. Xin cho em, một chiếc áo mầu. Cho em đi nhẹ trong nắng chiều. Một.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Lê Sang & Giáng Tiên
Về quê em dẫu xa nhưng mà vui ghê. Ước mơ từ lâu nắm tay ta cùng nhau về. Về quê em nhớ ôi sao mà vui thế. Vượt phà qua sông trái tim rộn ràng khỏi chê. Vườn nhà em trái cây thơm ngọt xum xuê. Bóng cây dừa xanh mát che con.
Tác giả: Phạm Duy
Ca sỹ thể hiện: Hợp Ca Asia & Bích Vân
Xuân trong tôi đã khơi trong một đêm vui. Một đêm, một đêm gối chăn phòng the đón cha mẹ về. Xuân âm u lắt leo trong nguồn suối mơ. Bừng reo rồi theo nắng lên từ cha chói chan lòng mẹ. Xuân Xuân ơi, Xuân ới,
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Hợp Ca Asia & Đan Nguyên
Xuân trong tôi đã khơi trong một đêm vui. Một đêm, một đêm gối chăn phòng the đón cha mẹ về. Xuân âm u lắt leo trong nguồn suối mơ. Bừng reo rồi theo nắng lên từ cha chói chan lòng mẹ. Xuân Xuân ơi, Xuân.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Lương Tùng Quang & Trịnh Lam & Diễm Sương
Ngày mai anh đi đến một nơi xa lạ. Nơi anh sẽ sống những tháng ngày không em. Ngày mai anh đi khi bình minh lên cao. Có nắng soi trên đường anh đi. Tạm biệt em thân yêu, một nụ hôn chia ly. Một vòng tay ôm mãi.
Tác giả: Duy Khánh
Ca sỹ thể hiện: Chế Linh & Phương Hồng Quế
Ngày qua, giã từ đất mẹ mà đi. Vì nghe tình quê tình nước đôi bề. Nước chia hai đường nước chưa về, xót thương cho người lỡ câu thề. Lên đường từ ly, hỏi lòng mình lưu luyến gì? Mẹ ơi! Chỉ còn đất mẹ mà thôi. Để.