Tác giả: Trúc Phương & Ngọc Sơn (trẻ)
Ca sỹ thể hiện: Quốc Đại
Khi phố nhỏ êm đềm, chìm dần trong đêm. Lạnh bước chân đơn bóng đường trần. Mà lòng tái tê, xa vắng vọng về. Men đắng nào, cho vơi những thương đau. Em đã bỏ ta rồi, từ ngày em đi. Thành phố xưa như quên mất nụ cười. Từ.
Tác giả: Phạm Duy & Lê Thương
Ca sỹ thể hiện: Hương Lan
Hỡi bạn đường ta. Hái hoa cho khéo. Hoa nào heo héo. Thì hái bỏ đi. Chớ để làm chi. Ứ ư ư ừ hoa tàn. Gió thổi từ xa. Cánh hoa phơi phới. Yêu làn hương mới. Chẳng nỡ bẻ hoa. Gió thổi từ xa. Ứ ư ư ừ hoa.
Tác giả: Trần Thiện Thanh
Ca sỹ thể hiện: Mạnh Đình & Châu Tuấn
Hẹn chiều nay mà sao không thấy em. Gió hiu hiu, lòng bỗng nghe lạnh thêm. Chiều mù sương hay mù khói thuốc anh? Em không lại anh nhủ lòng sao đây? Em cứ hẹn chiều mai rồi lại không thấy em. Áo ai xanh hờ hững đi vào.
Tác giả: Trần Thiện Thanh
Ca sỹ thể hiện: Trina Bảo Trân & Quang Thành
Em ơi! có phải ngoài trời đang mưa? Em ơi! có phải trời đã sang đông? Mùa đông giá băng anh đang chờ. Mùa đông ái ân anh đang tìm. Tìm màu áo cưới cho em. Ô hay, mắt ngọc lại buồn hay sao? Khi anh đã nguyện một đời yêu.
Tác giả: Lam Phương
Ca sỹ thể hiện: Quỳnh Vi & Như Loan
Có người đôi mắt xa vời. Đi tìm hư ảo trong đời. Khi hoàng hôn tắt sau đồi. Nghe gió quyện sóng ra khơi. Cát vàng chôn ánh trăng tàn. Cho đời quên kiếp lỡ làng. Gió sầu ru mãi trên ngàn. Như khóc tình mới ly.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Lam Anh & Đình Bảo
Và cơn mưa cơn mưa chiều nay. Làm tung mái tóc một thời nồng nàn. Dìu nhau đi trong cơn mưa bay. Đường mây tám hướng mộng đời ngập tràn. Trả lại em góc phố huy hoàng. Chỉ mình tôi với giấc mơ tàn và bao.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Như Quỳnh & Lý Duy Vũ; Mạnh Quỳnh & Ngọc Liên
"Làm Dâu Xứ Lạ". Tác Giả: Vinh Sử. Thôi em theo chồng làm cô dâu xứ lạ. Bao nhiêu ân tình giờ tim vỡ theo tim. Ðường hoa em đi, mưa chiều rưng rưng đổ. Ngỡ mưa trong lòng, em có vui đâu. Thôi em theo chồng, vui chôn đi kỷ.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Quang Dũng & Anh Bằng
Một lần chợt nghe quê quán tôi xưa. Giọng người gọi tôi nghe tiếng rất nhu mì. Lòng thật bình yên mà sao buồn thế. Giật mình nhìn tôi ngồi hát bao giờ. Rồi một lần kia khăn gói đi xa. Tưởng rằng.