Tác giả: Chưa Biết
Bước lên cầu ngắm lục bình trôi mà chạnh thương những đời xa xứ. Thương con sông đã bỏ ngọn nguồn,trôi lênh đênh trong mùa gió buồn. Gió bên trời thắm lạnh từng cơn,mùa biển dâu xé lòng tan nát. Ôi em tôi đã bạc tình.
Tác giả: Nhất Sinh
Ca sỹ thể hiện: Hạnh Nguyên & Nhất Sinh & D& D; Hạnh Nguyên
Theo cơn gió, theo con nước. Tôi đi về Phương Nam xa xôi. Bềnh bồng dòng sông mênh mông sông nước. Bầu trời trong xanh bao la thấp thoáng. Nắng gió bát ngát say lòng người. Về Phương Nam ngắm con sông dài. Ngắm lục.
Tác giả: Trương Quang Tuấn
Gió mùa thu đa đa buồn xa xứ. Có ai về miệt thứ gửi lời thăm. Gió mùa hè quạ kêu lòng thổn thức. Con trăng này rưng rức giọt sầu thương. Mái nhà tranh đêm thâu đèn leo lét. Có ai buồn thao thức bến chợ khuya. Tiếng đàn.
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Ca sỹ thể hiện: Vũ Hoàng
Nay chiều về bên sông. Nghe trong lòng mạng nặng sầu tư. Tình đẹp mông mơ thơ ngây. Trên bến sông này ta hẹn hò. Thầm nhẹ trao tặng em cánh hoa lục bình. Tươi tình yêu cánh hoa chung tình. Em thẹn thùng nghe xao xuyến lòng.
Tác giả: Phố Thu
Ca sỹ thể hiện: Đình Văn; Đông Đào; Mã Tuyết Nga
Giận mà thương dòng sông quê tím bông lục bình. Hỏi vì sao thuyền qua đi bỏ neo quê người. Về Trà Vinh lòng ngẩn ngơ đâu cánh chim trời. Chiều qua sông sáo bay không về buồn hiu bốn bề. Ngỡ mình như chàng Trương Chi.
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Ca sỹ thể hiện: Thạch Thảo
Lênh đênh giữa dòng nhánh lục bình trôi. Trôi về trăm ngã tím buồn sông quê. Thương em thơ giữa dòng đời xuôi ngược ngược xuôi. Thân em như nhánh lục bình phiêu bạt đi tìm tình thương! Em đâu biết rằng có một chiều.
Tác giả: Hòa Bình
Ca sỹ thể hiện: Nguyễn Linh
Bước qua con sông, về cù lao nước xui đôi dòng. Nhắn ai qua sông, lời quê hương buồn thương nhơ mong. Chiều về cù lao nghe lòng thương, dáng ai khuất mờ sau màn sương. Tiếng bìm bịp kêu sau rặng me nức nở chiều hè. Lúa.
Tác giả: Lư Nhất Vũ
Ca sỹ thể hiện: Chưa Biết; Trọng Phúc
Nhắn ai đi về miền đất phương Nam. Trời xanh mây trắng, soi dòng Cửu Long Giang. Mênh mông rừng tràm, bạt ngàn dừa xanh. Tiếng chang đước đong đưa, nhớ người xưa từng ở nơi này. Cho ta thêm yêu dấu chân ngàn năm đi mở.