Tác giả: Lê Xuân Ái
Êm đềm theo mái chèo trên sóng. Con thuyền đang lững lờ xuôi gió. Theo làn mây đưa trong sương chiều. Vi vu từng cơn gió. Lướt trên muôn sóng nhấp nhô bên con thuyền. Kìa trông thấp thoáng phương xa. Vài cánh buồm lơ.
Tác giả: Xuân Tiên
Ca sỹ thể hiện: Hương Lan; Thanh Thúy (trước 75); Đình Văn
Mênh mông nước xuôi. Chiếc thuyền lờ lững theo dòng. Lờ lững theo dòng. Đùa ánh trăng vàng đầy sông. Sông sầu nghe hát. Gió đưa tiếng một cô nàng. Hát chi cho lòng càng buồn thương. Đau thương sầu nhớ. Đêm đêm.
Tác giả: Phạm Duy
Ca sỹ thể hiện: Bảo Yến
Em đã đưa anh, em đã đưa anh, đi vào tình tự, anh cũng theo em, anh cũng theo em tới nơi đợi chờ. Tình, tình tự này, tình nơi chung gối, chờ, chờ đợi này, đến kiếp duyên đôi. Em níu lưng anh, em níu lưng anh nhưnhững con.
Tác giả: Nguyễn Tiến Dũng
Ta say trên. Đợi chờ ta về đâu. Mưa và mưa khắp ngã. Đủ ướt tình chiêm bao. Ta say trên cuộc tình. Tình bay từng. Lòng quá. Em còn. Ta say trên lưng em. Em cấm ta vào đời. Quả vân nào xanh mướt. Gió mùa một.
Tác giả: Lê Văn Lộc
Ca sỹ thể hiện: Chưa Biết
Chiều mưa trong đại đội ngoài chiến trường. Có anh thanh niên xung phong đi tải đạn. Đi cán thương bồng đạn choàng trên lưng. Anh nằm trên vai em làm ướt da. Theo tháng ngày thành vết chai. Bàn chân ta đi băng suối qua bao.
Tác giả: Chưa Biết
Ngày nào anh lang thang, chân bước lê, trên đường phố một mình. Rồi từ nơi xa xa, trông thấy em, đứng đợi chờ xe bus. Anh mon men lại gần, lòng nôn nao gần chết. Mong sao quen được nàng, vì chưa yêu bao giờ hết. Nên anh mơ,
Tác giả: Vũ Đức Nghiêm
Ca sỹ thể hiện: Chưa Biết
Người ơi !! Mùa xuân, mùa xuân đã về.. thung lũng hoa vàng. Còn nhớ... gì không? Người ơi, người xưa yêu dấu ơi ! Có bao giờ em.. trở về thung lũng hoa vàng. Cùng nghe nhạc reo.. êm đềm vàng gió xuân sang. Có bao giờ.
Tác giả: Ngũ Cung
Ca sỹ thể hiện: Ngũ Cung
Một thoáng mùa thu, cùng em lên vùng hoang vu. Cùng đứng trên cao đỉnh Phan xi păng. Ở chốn thiên đường đó đất trời đã như để dành. Là dành cho ta giữa đại ngàn ấy. Nào hãy đắm mình trong mây mù xám. Trời thu Sapa thoáng.
Tác giả: Chưa Biết
Sài Gòn giấu anh kĩ quá, để đến khi em tìm ra. Anh đã thuộc về người ta lâu rồi. Mình cười lên che niềm đau. Cố gắng không nghĩ về nhau. Và cố không yêu đậm sâu cùng nhau. Mà sao thật khó nói hết những dại khờ. Vì con.