Tác giả: Nguyễn Tùng
Ca sỹ thể hiện: Vũ Hà Anh
Thời gian dần qua khi tiếng yêu thương càng xa vời. Dù một ngày mai khi bước qua nhau. Nụ cười trao nhau lẫn những nỗi đau. Vì ai đã nỡ quên mau. Quên hết bao nhiêu lời ước hẹn. Vì một tình yêu đã xa mãi rồi. Giờ còn lại nơi.
Tác giả: Chưa Biết
1. Thời gian dần qua khi tiếng yêu thương càng xa vời. Rồi một ngày mai khi bước qua nhau. Nụ cười trao nhau lẫn những nỗi đau. Vì ai đã lỡ quên mau. Quên hết bao nhiêu lời ước hẹn. Vì một tình yêu đã xa mãi rồi. Giờ.
Tác giả: Nhạc Ngoại (Trung Hoa)
Ca sỹ thể hiện: Lâm Vũ; Lâm Vũ
Tình đầu là tình chia ly, đau xót khi con tim ai hay đổi thay. Từng chiều một mình anh nhớ bao phút giây dấu yêu bỗng quay về đây. Ngày nào mình kề vai nhau, em hứa yêu mãi anh đến muôn kiếp sau. Giờ nhạt nhoà nụ hôn ngất.
Tác giả: Hoàng Anh Tuấn
Ca sỹ thể hiện: Hồng Dương M4U
Anh tìm em trong gió. Thoảng nghe hương thơm đất trời. Khi mùa đông đang đến. Và sương giăng trên đầu núi. Mặt hồ yên lắng không gian tĩnh lặng. Anh ngồi nghe lá rơi bốn mùa. Không còn em nữa anh như úa tàn. Như loài hoa.
Tác giả: Hoàng Anh Tuấn
Ca sỹ thể hiện: Hồng Dương M4U
Anh tìm em trong gió. Thoảng nghe hương thơm đất trời. Khi mùa đông đang đến. Và sương giăng trên đầu núi. Mặt hồ yên lắng không gian tĩnh lặng. Anh ngồi nghe lá rơi bốn mùa. Không còn em nữa anh như úa tàn. Như loài hoa.
Tác giả: Thái Thịnh
Ca sỹ thể hiện: Triệu Hoàng
Tình yêu đó, hôm qua còn thuộc về nhau. Còn trái tim ta một nơi nường náu. Ngờ đâu sáng hôm nay chợt nghe em báo:. "Sẽ thôi, không còn gặp nhau". Tình đâu có cao vời vượt qua tay với. Mà sao nói xa xôi, vì đâu em hỡi?
Tác giả: Zim
Ca sỹ thể hiện: Châu Khải Phong
Một mình anh lặng im ngồi bên phím đàn. Giữa căn phòng bao nhiêu kỷ niệm ngày xưa. Cơn gió đông thoáng qua khiến anh tê tái. Nỗi nhớ em khiến cho anh thêm mệt nhoài. Thời gian trôi tưởng như mình đã cố quên. Nhưng cớ sao.
Tác giả: Chưa Biết
Một mình anh lặng im ngồi bên phím đàn. Giữa căn phòng bao nhiêu kỷ niệm ngày xưa. Cơn gió đông thoáng qua khiến anh tê tái. Nỗi nhớ em khiến cho anh thêm mệt nhoài. Thời gian trôi tưởng như mình đã cố quên. Nhưng cớ sao.