Tác giả: Trần Thanh Tịnh
Ca sỹ thể hiện: Hạ Vy
Đời tôi là Ni Cô. Đầu xanh tự bỏ bao giờ. Không còn tóc bay bụi gió. Nên sống đời đẹp như mơ. Đời tôi là Ni Cô. Tương chao dưa muối thanh bần. Tiếng chuông hoà theo tiếng mõ. Hương thơm ngào ngạt tương lân. Trên tôn.
Tác giả: Chưa Biết
Chiều nay về qua sóng nước mênh mông , gió thoảng đưa hương thơm nồng lúa chín , đàn cò dập dìu bay về phía trời xa. Nghe ấm lòng 1 khúc dân ca . Làng quê nghèo nhưng năm tháng sống vui . Muối mặn gừng cay.
Tác giả: Nhật Ngân
Ca sỹ thể hiện: Lâm Chấn Khang
Mẹ hiền ơi, quê nhà chớ trông con về. Vì nơi xứ người con phiêu bạt bán thân cho đời. Từng đêm mình con bật khóc, nhớ Mẹ nhớ Cha. Nước mắt chan cơm Mẹ ơi nỗi đau mình con. Chỉ mong quê nhà Cha Mẹ từng ngày êm ấm. Tuổi.
Tác giả: Vũ Quốc Nam & Nguyễn Đức Hiền ( THơ)
Ca sỹ thể hiện: Bích Huấn
Quê hương nuôi con bằng Dân ca ví giặm. Giọt sữa chắt chiu khoai sắn dưa cà. Cho con lớn lên tháng ngày đằng đẵng. Quá nửa cuộc đời luôn nâng bước đi xa. Xứ Nghệ ơi, quê hương bao thương bao nhớ. Nơi có Mẹ Cha dưỡng dục.
Tác giả: Chưa Biết
Người đã vội quên ân tình xưa gối chăn bao ngày, người đã quên rồi câu ước thề muối mặn gưng cay. Ngọt bùi chia đôi cớ sao nay đổi thay như vậy. Nghèo tội tình chi nỡ trách nhau những câu đau lòng. Lời hứa ngày xưa.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Đinh Trang; Lâm Bảo Phi; Hồng Hạnh; Đinh Thành Lê
Này là bạn tình ơi. Sông La quấn quýt. Núi Hồng nên chi con cò trắng cũng phải lòng câu ca. Mẹ sinh ra em để em ru lời dịu ngọt. Mẹ sinh ra em để em hát giọng đò đưa. Câu hát yêu thương đưa em về trong nỗi nhớ. Nỗi.
Tác giả: Nguyễn Trọng Tạo
Ca sỹ thể hiện: Phạm Phương Thảo; Cẩm Tú; Thanh Loan; Tố Nga; Thu Hà
Ai đi xa tới nơi núi cao hay biển rộng. Chợt nghe câu hát quê hương. Có thêm thiết tha yêu quê mình. Núi Hồng và dòng sông Lam. Mùa trăng sáng bên nhau hát lời tạm biệt. Sông nước mênh mang, lòng người đi xao xuyến trăng.
Tác giả: Nhạc HV Check, thơ Hà Huyền Chi
Ta leo dốc nhớ khật khùng say. Đời nản chông chênh dưới gót giầy. Ta bóc da người mang lốt thú. Kể từ nuốt chửng tháng Tư cay. Em giờ bán quán, thành cô chủ. Ta vẫn cu ky kiếp ngựa trâu. Đừng nhắc những ngày hương phấn.
Tác giả: Nguyễn Đăng Tuấn
Là biển nhớ dấu miền tịch lặng. Là đi về thui thủi một mình em. Lá vàng trăng dường như khóc thầm. Nên giấu mặt sau mây mù buổi tối. Trong thinh không người có nghe tiếng gọi. Rất lẻ loi và thê thiết buồn tênh. Của.