Tác giả: Chưa Biết
Chiều đã buông xuống dần. Từng cánh chim bay về. Phương trời xa xăm. Chiều hôm nay lắng tiếng gió. Ngàn cây im đứng bên bờ. Dòng nước trôi lững lờ. Kìa bóng người thiếu nữ bơ vơ. Đi trên chiếc cầu bâng khuâng. Buồn nhớ.
Tác giả: Võ Đức Thu
Ca sỹ thể hiện: Kim Tước
Sương chiều dần rơi. Bao phủ cánh đồng khắp nơi. Gió chiều nhẹ đưa. Liễu buồn rũ lá. Như nhớ người phương xa. Lá vàng nhẹ rơi. Nhìn lá riêng ta ngậm ngùi. Cánh gió chơi vơi. Nhắn ai nơi chốn xa vời. Chiều chiều.
Tác giả: Huy Phương
Ca sỹ thể hiện: Quang Linh; Bảo Yến; Vân Khánh; Khánh Phương
Ai đi qua miền trung mến thương. Đã dừng chân ghé lại xứ thừa thiên. Vùng đất năm xưa khô cằn sỏi đá. Muà đông giá rét buốt lạnh con tim. Muà hạ cháy da thiêu vàng ngọn cỏ. Huế của ta ơi, huế của ta ơi. Huế ơi, ngày nào.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Hoài Nam
Ai đi qua miền Trung mến thương. Đã dừng chân ghé lại xứ Thừa Thiên. Vùng đất năm xưa khô cằn sỏi đá. Mùa đông giá rét buốt lạnh con tim. Mùa hạ cháy da thiêu vàng ngọn cỏ. Huế của ta ơi. Huế của ta ơi. Huế ơi ngày nào tiếng.
Tác giả: Nguyễn Hiền & Thiện Huấn
Ca sỹ thể hiện: Thiên Trang
Thuyền ơi, bến xưa ai đang ngóng chờ. Giòng sông cũ điều hiu nước trôi lững lờ. Bóng con đò chèo khua trên sông vắng. Xa bến bờ chập chùng một hàng cây. Giòng đời trôi nước trôi như bao tháng ngày. Còn lưu luyến tình.
Tác giả: Chưa Biết
Chiều kia lũ chim trên cành buồn không ca. Chim hỡi xót thương ai. Hàng cây đứng im cũng thầm nhìn mây bay che kín phía lưng trời. Một con đò vắng đứng bơ vơ bên kia sông. Nước trôi lững lờ nghe chừng mang bao thương tâm.
Tác giả: Nhạc Sĩ: Trà Bình
Ca sỹ thể hiện: Nguyễn Cường
Rạch Giồng Ông chảy ra con sông Vàm. Chướng ngược dòng lay bông bần rụng trắng sông. Ngẩn ngơ chiều buồn mênh mông bậu đi lấy chồng. Để nỗi buồn lại nơi chốn quê. Thương một dòng sông, con nước trôi lững lờ. Bậu theo con.
Tác giả: Trần Hoàng
Ca sỹ thể hiện: Quốc Đại; HAX
Ai đem sáo sậu qua sông đễ cho mà con sáo ơ sổ lòng. Bay mà bay xa. Con sáo từ Cần Thơ bay qua dòng sông Bắc Sắc. Một mình lẽ loi. Nhìn lại dòng sông xưa con nước trôi lững lờ. Chạnh thương mấy nhánh lục bình. Nó trổ bông.