Tác giả: Nhạc Ngoại (Trung Hoa)
Ca sỹ thể hiện: Nguyễn Phi Hùng
Mùa thu tới có chiếc lá vàng rơi đầy. Lòng anh đến với nỗi đắm đuối nhớ em bằng tháng ngày. Người yêu ơi khi anh nghe có em đang cười đùa. Bàn chân anh sao đi liêu xiêu muốn quay cuồng. Từ lâu lắm con tim anh chợt.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Thế Sơn; Lê Tuấn
Áo em trắng cả sân trường tôi. Có người quá đó, đứng như cây.. Đêm đã thưa người, vang tiếng côn trùng. Ngọc lan rụng đầy tay.. Áo ai trắng cả sân trường tôi. Tôi ngỡ hương đêm, hay là mưa. Như bóng dáng em ngày.
Tác giả: Lã Văn Cường
Ca sỹ thể hiện: Duy Quang; Hồng Nhung
Lời ca buồn lời ca đau lời cho nhau biết gửi nơi đâu. Em đi biệt làm sao em thấu em lên trời làm sao tôi mong. Nên tôi đành tôi đành để lời ca đi song. Nên tôi đành tôi đành giũ lời ca trong tim. Lời ca buồn lời ca đau.
Tác giả: Vũ Thành An
Ca sỹ thể hiện: Trịnh Nam Sơn
Một thời phóng đãng, một thời phiêu lãng. Một thời lãng đãng cùng trời mây. Gió cao lồng lộng, có em và mộng. Trái tim rung động nhịp phiêu bồng. Một thời hiu hắt, một thời lây lất. Một thời quay quắt đời nghiền xoay. Kéo lê.
Tác giả: Hồng Xương Long
Ca sỹ thể hiện: Trần Cao; Cao Thái Sơn
Ngày nào còn nhau dưới ánh nê-on đèn màu. Mình cùng vòng quay thướt tha tango tình say. Tình em như mây bay mãi nên quên trở về. Lối đi tình yêu bước chân em như thiên thần. Rồi mùa thu qua, những chiếc lá thu rơi đầy.
Tác giả: Quốc Vượng
Ca sỹ thể hiện: Phạm Khánh Hưng; Minh Thuận
Có con sông nước xanh trong. Mãi trôi êm, trôi về biển Đông. Rồi một đêm bão giông. Tràn nước lấp hết cánh đồng mênh mông. Bến sông Ba, xóm cây Đa. Nước dâng lên ngập mái nhà. Mẹ già không lối ra. Nước qua cuốn đi.
Tác giả: Minh Anh
Ca sỹ thể hiện: Nguyễn Minh Anh
Miền trung trời mưa lũ, mùa đông càng lạnh thêm, cành cây khô sóng xô nước cuốn. Từng con thuyền vội vã, dòng sông cuồn cuộn trôi, đàn em thơ khóc than kinh hòang... Ôi con sông ngày xưa còn tắm mát, nước đang dâng.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Quang Trường
Chiều buồn bên dậu mồng tơi. Lòng nghe thương nhớ cuộc tình đôi ta. Vì nghèo duyên phận gieo neo. Mồng tơi rau đắng vẫn là tình quê. Đời nghèo, nhà dột cột xiêu. Thương người miệt thứ bạc màu áo em. Xa quê con sáo.