Chiều buồn bên dậu mồng tơi
Lòng nghe thương nhớ cuộc tình đôi ta
Vì nghèo duyên phận gieo neo
Mồng tơi rau đắng vẫn là tình quê
Đời nghèo, nhà dột cột xiêu
Thương người miệt thứ bạc màu áo em
Xa quê con sáo chẳng về
Tiếng ai não nề ray rứt tình quê.
Thương em mình ên lặn lội xứ người
Buồn ngơ ngác dậu mồng tơi quê nhà
Anh nghèo em phải bôn ba
Buồn nghe câu hát chạnh lòng xót xa
Em ơi! Chim quyên ăn trái nhãn lồng
Lia thia quen chậu tình nghèo quen hơi.
Bậu còn thương dậu mồng tơi
Để qua tát cá, bắt còng nuôi em.
Anh nghèo dầu phải gian lao
Thương ai thương đến bạc đầu em ơi.