Tác giả: Trầm Tử Thiêng
Ca sỹ thể hiện: Lệ Thu
Gởi lại người xóm làng thân thuộc. Nắng đầu thôn in dấu tuổi thơ. Bao kỷ niệm êm đềm trói buộc. Làm sao ta không nuối thẫn thờ. Gởi lại người sách đèn bút mực. Lũ đầu xanh chữ đói chữ no. Ta lặng buồn mong mầm gắng.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Thúy Khanh
Có bao giờ? Anh nhớ về em! Có bao giờ? Anh hiểu lòng em! Và có bao giờ? Trong giây phút kia. Anh nghĩ về! Cảm giác của em. Những nỗi buồn, biết nói cùng ai. Em sẽ còn, mang theo suốt đời. Lần.
Tác giả: Chưa Biết
Chỉ còn người ở lại nhận lấy đớn đau. Tình yêu kia giờ tan theo cơn mưa đêm. Dẫu mong người ở lại, người cũng bước đi. Để ngày dài rồi đêm kéo dài. Từng ngày, từng ngày qua anh nhớ mong người, người có biết. Rồi bàng.
Tác giả: Phạm Duy
Ca sỹ thể hiện: Khánh Ly
Hát cho người ở lại quê hương. Với tấm lòng sót thương vô vàn. Hát cho người trong họ hàng. Đang biến thành ma đói lang thang. Hát cho từng bạn bè anh em. Chúng bắt dần nhốt sâu trong rừng. Hát cho người dưới mộ vàng.
Tác giả: Quốc An
Ca sỹ thể hiện: Quỳnh Vi & Diễm Sương & Myra Trần
1 Hát Với Dòng Sông. Mỗi khi chiều về, em ngồi hát bên dòng sông. Dòng sông nơi xa xôi, nơi đất khách quê người. Từng chiều em hát cho vơi đi nỗi buồn. Nỗi buồn của em, người lữ khách tha phương. Thời gian dần trôi, em lớn.
Tác giả: Nhật Vũ
Nay vắng em rồi / ngày vui đâu còn nữa. Xa vắng con đường/ chiều chiều đưa đón năm xưa. Phố vắng em rồi/ hàng cây rũ bóng bên đường. Chiều vàng nhạt nắng lưa thưa. Mưa rơi như ngấn lệ tình xưa ... Nhớ mãi những.
Tác giả: Hoàng Nguyên
Ca sỹ thể hiện: Thanh Lan (trước 75); Nguyễn Hữu Thiết & Ngọc Cẩm
Anh ơi . . . anh cứ đi. Mai về . . . em vẫn đợi. Anh cứ đi . . . anh cứ đi giết thù. Không vấn vương . . . không luyến thương. Anh cứ đi giết thù. Dù cách núi . . . rừng cheo leo . . . và nắng đèo. Dù đốt cháy lòng.
Tác giả: Hoài An
Ca sỹ thể hiện: Minh Tuyết
Cuộc đời còn nhiều ngang trái. Biết sao ngày mai biết sao lâu dài. Lòng người còn nhiều dối gian. Nên sầu vẫn mang, nên lệ chứa chan. Tình em trao anh là thế rồi. Là yêu thương anh thật chân tình. Mà vì sao anh nỡ quên,