Tác giả: Mai Anh Tuấn
Có một giòng sông lượn quanh thành phố, có một chiều say gọi thương gọi nhớ, giòng sông lặng sóng, giòng sông thẫn thờ, thuyền không bờ bến, thuyền trôi lững lờ, xanh thẳm trời cao, xanh ngát mộng mơ. Có một nụ.
Tác giả: Võ Ðức Hảo
Ca sỹ thể hiện: Ngọc Lan; Thanh Lan (trước 75); Hải Lý; Chưa Biết; Tốp Ca Nữ; Lychee
Có những người anh tôi chưa biết tên. Tha thiết cuộc đời đôi môi thắm duyên. Quê hương trong khói lửa mùa chinh chiến. Quên tình yêu riêng xong pha chiến tuyến. Có những người anh tôi quen đã lâu. Năm tháng kề nhau.
Tác giả: Nhạc Ngoại
Ca sỹ thể hiện: Cảnh Hàn
Lặng ngồi trong đêm tối vắng, anh mơ về em, làm sao anh quên đi đôi mắt ấy, đầy trìu mến anh yêu thương biết bao ngàn vạn lần. Hỡi em ơi, mong em hoài bên anh. Nói tâm tư đây anh muốn nói nhưng vì nàng còn thẹn.
Tác giả: Nhạc Nhạc Con Đường Xưa Em Đi, lời Thầy Pháp Hòa
Ca sỹ thể hiện: NguoiDepDiamond
Con đường xa ta đi, nguyện dâng hết cuộc đời, hóa độ bao thế nhân. Dù đường lắm gian nguy, nhưng ta bền ý chí, ngại ngùng going gió chi. Những mùa trăng nên thơ, ngồi yên ngắm từng giờ. Tách trà hương khói bay. Gió nhẹ trang.
Tác giả: Nhạc Ngoại
Ca sỹ thể hiện: Chưa Biết
Ánh sáng lấp lánh chiếu muôn ngàn tia nắng vui. Âm thanh ban mai vang vọng câu hát cuộc đời. Gió mới bát ngát cho tình thêm thiết tha. Em xinh như bông hoa mùa xuân giữa cuộc đời. Kìa nắng xuân đã về. Nhìn đôi chim.
Tác giả: Chưa Biết
Ánh sáng lấp lánh chiếu muôn ngàn tia nắng vui. Âm thanh ban mai vang vọng câu hát cuộc đời. Gió mới bát ngát cho tình thêm thiết tha. Em xinh như bông hoa mùa xuân giữa cuộc đời. Kìa nắng xuân... đã về. Nhìn đôi chim.
Tác giả: Ly Hoàng Thao
Trên cánh tay mềm, tóc thề nhè nhẹ bay, ngại ngùng. Đến với em những lần ta gặp nhau. Theo con đường. Vắng, hỏi sao em vẫn về dìu tà áo trắng hây hây. Em nghiêng nón che nụ cười, lòng bỗng nghe rộn ràng. Chờ người đến.
Tác giả: Trịnh Thăng Bình
Ca sỹ thể hiện: Trịnh Thăng Bình
Ngày hôm nay anh phải đi xa nhưng còn điều chưa nỡ. Dành cho em đôi lời nhưng anh ngại ngùng nên lỡ. Đâu ai đứng đó dại khờ chỉ để đợi chờ mình. Sao không bước tới một lần? Sao anh vẫn cứ lặng thinh? Ngại vu vơ, ngại.