Tác giả: Trường Lê
Người tình ơi, ngày mai hai đứa. Sẽ mãi xa nhau, đôi mình mỗi đứa một nơi. Cố quên nhau, đừng lưu luyến, đớn đau nghẹn ngào. Lòng đầy vơi nỗi niềm sầu mang. Nghe nhói trong tim anh. Bao lần nhớ thương mong đợi tình.
Tác giả: Trường Nguyên
Ca sỹ thể hiện: H.Sang; Đình Thụy; Tấn Lộc
Người tình ơi, ngày mai hai đứa. Sẽ mãi xa nhau, đôi mình mỗi đứa một nơi. Cố quên nhau, đừng lưu luyến, đớn đau nghẹn ngào. Lòng đầy vơi nỗi niềm sầu mang. Nghe nhói trong tim anh. Bao lần nhớ thương mong đợi tình.
Tác giả: Chua Biết
Từng kí ức ùa về vào. Trong bóng đêm lạnh lùng. Từng ngày qua anh một mình. Lặng bước trên đường xưa. Từng ngày qua anh đã nhận. Ra anh vô tâm thật nhiều. Anh xin lỗi khi đã không thể bên em. Tại vì anh ngày xưa đã.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Hồ Quang Hiếu
Này người yêu ơi em đã quên một người. Vội vàng chạy theo vui bên tình duyên mới. Có biết chăng quanh anh là nỗi đau, không gian vắng lặng. Từng ngày nhớ em con tim mỏi mòn ngóng trông. Ngày nào bên nhau anh cùng em hẹn.
Tác giả: Chưa Biết
Nhiều năm qua mau tôi trở lại mái trường xưa. Phượng rơi trên sân lòng thương nhớ tháng ngày đã qua. Còn vang đâu đây tiếng bạn bè với thầy cô. Bồi hồi trong tim một ước mơ. Khi tôi thầm mơ về tháng năm học trò. Đi.
Tác giả: Đào Bá Lộc
Ca sỹ thể hiện: Đào Bá Lộc
Dù biết mang bao lỗi lầm. Tình đã trao lòng không hối tiếc. Dù biết mãi trong âm thầm. Mà cớ sao chẳng tìm lối ra. Lòng trách mối duyên lỡ làng. Thôi thì trách tôi chỉ đến sau. Màn đêm dâng sầu buông lơi. Mình tôi lẻ.
Tác giả: Dương Hoàng Giang
Anh về thăm trường xưa nắng nghiêng chiều trên đường quê. Hàng cây đong đưa gió xế chiều trên đường đê. Qua nhiều lối mòn, qua từng cánh đồng,bát ngát phù sa. Dòng Sông quê tôi vẫn đẹp ngàn năm người ơi! Lòng yêu quê.
Tác giả: Song Ngọc
Nếu chiến tranh tàn tôi đưa em về thăm lại vùng quê. Thăm lại thôn xưa xa từ khi lửa dậy binh biến. Ta sẽ đưa nhau rời đô thị xa chốn kinh đô về quê đồng. Quê mình còn đây sau chiến tranh vết hằn còn ghi. Bến cũ con đò bao.
Tác giả: Chưa Biết
Đêm khuya lạnh giá. Từng hạt mưa nhẹ rơi bên thềm. Từng cơn gió thoảng qua làm anh thêm nhớ em. (Nhớ em người ơi!). Em ở phương xa đó (ở phương trời xa). Có nhớ đến anh, nhớ đến anh không người. Chẳng còn anh kề bên,