Tác giả: Phạm Duy
Người đi trong đêm tối, trong đêm thâu, trong đêm vắng, trong đêm sâu. Trong đêm dầy, trong đêm dài Việt Nam, hự ! (1). Người đi giương đôi mắt, khua đôi tay, đưa chân bước trên chông gai, trên đất gầy, trên vũng lầy.
Tác giả: Trịnh Công Sơn
Ca sỹ thể hiện: Hiền Thục & Nguyễn Hồng Ân; Cẩm Vân; Thu Hà; Khánh Ly
Chiều lên chiều lên, người vẫn âm thầm gõ buồn gót chân. Người đi hành hương về đồi núi xa. Người đi vẫn đi, chiều qua vẫn qua. Chiều đã chiều hôm. Người vẫn âm thầm gõ buồn gót chân. Người đi hành hương buồn đời viễn.
Tác giả: Ngọc Loan
Ca sỹ thể hiện: Thanh Lam
Người đi mưa bay buồn theo dáng người. Người đi khuất bóng ai còn ngất ngây. Người đi trong tôi từng chiều mây chết. Tôi nghe nhịp đời tan vỡ. Trong tôi chỉ còn tiếc nhớ. Người đi mưa bay lòng tôi rã rời. Người đi tôi.
Tác giả: Trịnh Công Sơn
Ca sỹ thể hiện: Khánh Ly
Đoàn người đi vào trong đêm. Đuổi bóng tối đi cho da vàng. Bỏ hai muơi năm chiến chinh buồn. Xây thanh bình. Đoàn người đi miên man. Tìm ánh sáng cho Việt Nam. Đoàn người đi vào trong đêm. Cầm ánh sáng tin trong tay.
Tác giả: Nguyên Chương
Ca sỹ thể hiện: Hoàng Nam; Anh Dũng
Khi người đi mặc áo vàng hoa cúc. Chiều trong tôi còn sót chút hơi tàn. Đành cất giữ dẫu đau lòng chân thật. Để đêm buồn gợi nhớ chút hương quen. Khi người đi dù che nghiêng vành nón. Cũng nghiêng vai hứng nốt giọt.
Tác giả: Phạm Duy
Ca sỹ thể hiện: Ban Bốn Phương
Người đi trên dương gian. Thở hơi gió từ ngàn năm. Gió lung lay Hoành Sơn. Gió dâng cao Biển Đông. Người đi trong thanh xuân. Sưởi hương nắng như lửa sống. Máu sôi như sắc trời. Bước nhanh vượt chân đời. Đi, đi đâu.
Tác giả: Võ Tá Hân
Ca sỹ thể hiện: Thùy Dung
Người đi rồi trời buồn như mùa thu. Ta tìm ai tìm ai trong sương mù. Mây giăng tám hướng trời hiu hắt. Cánh nhạn bay mù xa tít xa. Người đi rồi trời buồn như mùa đông. Ta tìm đâu tìm đâu hơi em nồng.
Tác giả: Lâm Thiếu Anh
Ca sỹ thể hiện: Lâm Thiếu Anh; Lâm Thiếu Anh
Người đi không lời từ giã. Hai chữ vô tình em bỏ lại cho ta. Người đi ta còn lại gì ? Một trái tim đau. Một vết sầu chưa vá ... Người đi không lời từ tạ. Tình tôi ở lại, giọt buồn rơi rớt mặn môi. Người đi, đời thôi.