Tác giả: Vũ Thành
Ca sỹ thể hiện: Mai Hương; Quỳnh Giao
Xuân vương trên ngàn hoa nhắc bao sầu nhớ mơ màng. Mây buông trong chiều vắng như luyến tiếc giấc mơ đã tàn. Nhớ dưới xuân năm nào lòng say ước mơ sống trong mộng vàng. Xuân nay bao sầu nhớ xuân xưa. Tiếc mối tình phai.
Tác giả: Lê Mộng Nguyên
Ca sỹ thể hiện: Hà Thanh; Hoàng Oanh (trước 75); Hà Phương
Ai đi xa Huế làm sao quên được sông Hương. Con sông năm trước còn ghi bao tình nhớ thương. Theo dòng nước lững lờ trôi. Thuyền ai nghiêng mái chèo bên chùa Thiên Mụ. Ngược bến Bao Vinh. Theo tình nước mây ? Ai đi xa.
Tác giả: Nguyễn Tiến
Ca sỹ thể hiện: Vân Khánh
Huế chiều nay dù trời không mưa. Nắng giăng những sợi vàng tơ rất buồn. Hếu ơi xuôi dòng sông Hương thương con đò nhỏ bâng khuâng. Bâng khuâng đi giữa bờ thương bến chờ. Ngoài Văn Lâu ai buông câu hò vương gió chiều.
Tác giả: Trần Long Ẩn
Ca sỹ thể hiện: Vân Khánh; Quang Linh; Bảo Yến; Hương Lan
Không chỉ nhớ những lăng tẩm đâu em. Anh rát nhớ những chiều sương bay dìu dịu. Và anh bỗng nhớ trời đêm gió bấc thịt da như cắt giữa ngày đông sang. Tôi thương Huế như mắt em một hôm trong nắng. Tôi đã nhìn mắt hiền.
Tác giả: Lê Thương
Nhớ nước non xứ Lào. Cùng tiếng "khenè" bên rừng. Noòng khoe xiêm áo. Múa hát ca không ngừng. Noòng khoe xiêm áo. Múa hát ca không ngừng. Nhớ suối reo bên rừng. Cất tiếng ca đồi thông. Nhớ những cô má hồng. Ngồi dệt.
Tác giả: Vương Trí Trung
Dòng đời cứ cuốn mãi theo gió mây bay đi xa rồi. Tình buồn xót xa anh ngồi đây mong chờ. Chợt đợi bóng dáng ấy trong giấc mơ tôi mang đêm nào. Và người đã quên tôi rồi sao. Một mình giữa bóng tối mong giấc mơ đêm nào quay.
Tác giả: Nguyễn Nhất Huy
Phố vắng, chiếc lá rơi, ngoài kia mùa thu tới. Phố nhớ, phố nhớ ai, vì sao người đi mãi. Mấy mùa thu lá rơi, ngỡ tình xưa đã phai. Phố nhớ, phố nhớ ai, mùa thu không tiếng cười. Phố nhớ, phố nhớ ai, vầng trăng nơi cuối.
Tác giả: Y Vũ
Ca sỹ thể hiện: Thế Sơn
Mai em đi lấy chồng tôi một mình bâng khuâng sầu nhớ. Đêm kỷ niệm chúng mình. Những vui buồn ta đã chia đôi. Tình yêu ơi khg như là mơ. Lời yêu thương chẳng như là thơ. Có chăng trong lòng là niềm thương đau khắc sâu.