Liên Khúc: Vũ Thành An

Tác giả: Vũ Thành An

Ca sỹ thể hiện: Tuấn Ngọc & Khánh Hà

Này em hỡi. Con đường em đi đó. Con đường em theo đó. Đúng hay sao em. Xa nhau rồi thiên đường thôi lỡ. Cho thần tiên chấp cánh. Xót đau người tình si. Khóc cho vơi đi những nhục hình. Nói cho quên đi những tội tình. Đời con.

Liên Khúc: Vết Thù Trên Lưng Ngựa Hoang; Nếu Một Ngày; Tôi Đưa Em Sang Sông

Tác giả: Chưa Biết

Ca sỹ thể hiện: Đan Nguyên & Hà Thanh Xuân

Ngựa hoang nào dẫm nát tơi bời. Đồng cỏ nào xanh ngát lưng trời. Ngựa phi như điên cuồng. Giữa cánh đồng dưới cơn giông. Vì trên lưng cong oằn. Những vết roi vẫn in hằn. Một hôm ngựa bỗng thấy thanh bình. Thảm cỏ tình yêu.

Liên Khúc: Người Lính Già Xa Quê Hương; Những Đóm Mắt Hỏa Châu; Xin Anh Giữ Trọn Tình Quê

Tác giả: Chưa Biết

Ca sỹ thể hiện: Duy Trường & Quỳnh Dung & Khánh Hoàng

Người Lính Già Xa Quê Hương. Người lính già xa quê hương. Nghe trong tim đêm ngày trăn trở. Nhớ quá một thời chinh chiến gian lao. Nhớ phút hiên ngang đi vào binh lửa. Sắt thép trong tay đang đối diện thù. Bỗng tiếng loa.

Dòng Máu Việt Nam

Tác giả: Nguyễn Huy Điền

Bốn ngàn năm qua... Đất nước Việt Nam. Do ông cha hùng ta đã. Ra vào máu xương dựng lên. Rồi qua bao thế hệ. Từng đời thiên liên tổ tiên. Người cha ông ngày xưa. Để giữ vững lưu danh. Một ngàn năm thắng hồn giặc Tàu. Bốn.

Liên Khúc: Bụi Đời

Tác giả: Anh Bằng & Phạm Duy & Tú Nhi

Ca sỹ thể hiện: Trường Vũ & Chế Linh

Ngựa hoang nào dẫm nát tơi bời. Đồng cỏ nào xanh ngát lưng trời. Ngựa phi như điên cuồng. Giữa cánh đồng dưới cơn giông. Vì trên lưng cong oằn. Những vết roi vẫn in hằn. Một hôm ngựa bỗng.

Thái Hậu Dương Vân Nga

Tác giả: Trúc Đường & Huy Trường

Tóm lược:. Đinh Tiên Hoàng mất, con trai thứ là Đinh Toàn, mới được 6 tuổi, lên nối ngôi. Quyền hành lúc này lúc bấy giờ thật sự nằm trong tay thái hậu Dương Vân Nga. Nội bộ triều đình xảy ra nhiều vụ xung đột. Các thế lực.

Liên Khúc: Nỗi Lòng Người Đi; Căn Nhà Ngoại Ô; Căn Gác Lưu Đày; Cõi Buồn

Tác giả: Chưa Biết

Ca sỹ thể hiện: Lâm Nhật Tiến & Đan Nguyên & Quốc Khanh

Tôi xa Hà Nội năm lên mười tám khi vừa biết yêu. Bao nhiêu mộng đẹp yêu đương thành khói tan theo mây chiều. Hà Nội ơi, nào biết ra sao bây giờ. Ai đứng trông ai ven hồ khua nước trong như ngày.