Tác giả: Huỳnh Ngọc Đông
Ca sỹ thể hiện: Phương Thanh
Mưa rơi rồi sao, giọt nước trôi theo dòng sông. Mưa rơi rồi sao, giọt nước lắng im trong lòng. Mưa về nửa đêm phố xưa buồn tênh. Mưa về nửa đêm biết ai mà nhớ. Mưa rơi ngoài hiên giọt nước phôi phai triền miên. Trông.
Tác giả: Ngọc Loan
Ca sỹ thể hiện: Thanh Lam
Mùa đông về thành phố, bóng dáng ai mịt mùng, mùa lá rơi lặng lẽ ướt phố lạnh căm, mùa đông và nỗi nhớ, những kỷ niệm mộng mơ, chìm sâu vào ký ức là nỗi nhớ mùa đông. Mùa đông về lạnh lùng, lá đã chết chiều buồn, mùa đông.
Tác giả: Dương Hưng Bang
Chào mùa mưa trên quê hương em. Gió đong đưa tiếng mưa êm đềm. Hòa nhịp mưa theo tiếng em ca lá chen hoa đồn ruộng xanh nước tràn bao la. Em yêu tiếng mưa rơi trên quê em như tiếng sáo reo vi vu trong đêm. Tắm mưa chiều,
Tác giả: Nguyễn Đình Bảng
Ca sỹ thể hiện: Hồng Nhung
Mưa bóng mây, rồi chợt nắng. Hoa tím trôi bờ sông vắng. Nón trắng nghiêng chiều lau thưa. Tia nắng hoe vàng trong mưa. Mưa bóng mây trời lạnh đấy. Như ú tim ngày thơ ấy. Nhớ nhớ hờn hờn bâng quơ. Tím tím chiều.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Phương Hồng Quế (Pre 75)
Trong cơn mơ thấy em về lộng lẫy kiêu xa mùi hương sắc ngọc ngà. Chuyện buồn đi qua nhớ mùa thu đỗ lá, em đẹp như dáng tiên nga, đón ngày vui đến.
Tác giả: Tường Văn
Ca sỹ thể hiện: Phương Thùy; Loan Châu
Cơn mưa buổi chiều mưa rơi. Cho em chiều nay nhung nhớ. Mưa rơi nhẹ nhàng. Anh đi vội vàng khuất trong mưa. Bên em giọt buồn miên man. Yêu anh và yêu góc phố. Nơi ta hẹn hò. Nơi ta ngày nào đã bên nhau. Vương vấn.
Tác giả: Chưa Biết
Gió về ngàn phương. Hoàng hôn lắng chìm u buồn. Úa vàng hoen nhuốm. Vầng trăng khuyết mây sầu vương. Trăng thu ngày nao. Đôi bóng kề lời trao ân ái. Ngày thắm chóng phai. Dưới trăng này. Bóng ai năm xưa còn đâu.
Tác giả: Út Bình Điền
Ca sỹ thể hiện: Thanh Tuyền
NÓI LỐI. Mẹ thường nói với con:. Khi cha mất con còn nằm trong bụng mẹ. Có con rồi , NỘI cho mẹ con mình ra ở ngoài bưng. Tay ôm con mà nước mắt mẹ rưng rưng. Nhìn túp lều nhỏ mưa lùa gió tạt. VỌNG CỔ. Câu 1: Con được lớn.
Tác giả: Nhạc Phạm Cao Tùng, thơ Đan Phụng
Nhớ sông núi bạc mái đầu. Nhờ mây cậy gió chở sầu tương tư. Từng giọt nhớ, mưa Thu reo rắc. Ngoài hiên Thu gió hắt hiu buông. Trông về cố quận thê lương. Nhớ người đi biệt ngàn phương mịt mờ. Tiếng quốc gọi ai hoài tình.