Tác giả: Phan Mạnh Quỳnh
Ca sỹ thể hiện: Hoàng Yến Chibi
Nhiều lần lo sợ đánh mất khiến em nghĩ lại, bởi vậy nên sự bối rối trong em kéo dài. Rồi đến hôm nay có lẽ không thể bình tâm thêm nữa, em hãy nói cho em hay điều chưa biết đi. Dù là em sắp phải nghe sự thật đớn đau, thì em.
Tác giả: Phạm Anh Ngọc
1. Có khi nào em ngồi bên hiên, nhìn xa xăm nhớ về dĩ vãng. Góc phố năm xưa, con đường nắng trưa, vai gầy đong đưa, tay mềm ướt mưa. Có bao giờ em ngồi trong đêm, nhìn vầng trăng nhớ lời thề cũ, sẽ mãi yêu nhau đến tận.
Tác giả: Đinh Kiến Phong
Ca sỹ thể hiện: Đinh Kiến Phong
Bỗng nhiên những cảm xúc của em và anh. Không đậm sâu giống như khi xưa nữa rồi. Khoảng cách ngày một quá xa. Mà em nào đâu có hay. Cứ kéo dài rồi tiếng yêu nhạt dần. Anh vẫn chỉ là anh của những ngày xưa. Vẫn thường hay.
Tác giả: Vũ Thành An
Ca sỹ thể hiện: Hà Trần; Thanh Hà
Lời em nói vẫn như văng vẳng đâu đây. Giờ chia tay ưu tư chết lặng hàng cây. Mất em rồi không bao giờ có lại. Tiễn người đi cả hồn ta tê tái. Giờ phương ấy, em theo bước đường cuồng quay. Để lại đây, âm u xám một trời.
Tác giả: Thanh Sơn
Ca sỹ thể hiện: Ngọc Sơn & Yến Khoa; Ngọc Sơn; Chế Thanh; Hương Lan
Như giấc mơ chợt về gọi nỗi nhớ. Tìm thấy đâu hoa phượng đỏ ngây thơ. Mùa hè ơi ! Đi qua trong cõi đời. Hương xưa tàn úa rồi tiếc cũng đành thôi. Nói không nên lời, thời gian đi mãi chất lên vai đời tôi. Thôi nhé anh.
Tác giả: Lâm Chấn Huy
Cho anh xin hai chữ yên bình, cho anh xin cảm giác yên lặng. Những ngày xưa ta đã chưa từng quen nhau, lòng này đã khép niềm đau. Em về đây níu kéo được gì, vương lệ mi đã quá muộn màng. Con đường tình em đã lựa chọn ra đi.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Phan Duy Anh
Những năm tháng này biết sao lấp đầy. Tình bỗng như mây trôi mãi không tìm thấy. Từng ngày êm ấm, tình ngỡ trăm năm. Đến nay xót xa hiểu ra anh sai lầm. Anh không bất ngờ khi em hững hờ. Vì thời gian qua đã khác những.
Tác giả: Hồ Thiện Quân
Ca sỹ thể hiện: Hồ Thiện Quân
1.Mỗi tối đi về trên con phố quen. Lòng anh nhớ đến những ngày xưa. Ta dường như đã...đã gần đến chân trời hạnh phúc. Nhưng chỉ trách anh quá bình thường. Không lắng lo được nhiều cho em. Và em cũng chẳng hiểu cho.