Tác giả: Cao Trí
Ca sỹ thể hiện: Khang Lê
Đêm trăng trở thương nhớ về nơi đâu. Tiếng mưa buồn chạy dài suốt đêm thâu. Từ khi em bước theo chồng. Mình anh vật chắc cô phòng. Đêm sầu lẻ bóng. Yêu nhau rồi. Sau phải đành xa nhau. Hứa cho nhiều rồi hẹn kiếp mai.
Tác giả: Vũ Đức Hạnh
Sống trên đời này. Muốn đẹp lòng mọi người. Mà sao khó quá ai ơi! Đời là hơn thua. Là ghen ghét hận thù. Thường gieo tiếng oán cho người. Chê nhiều hơn là khen. Thế nhân sự đời. Xấu là chuyện của người. Còn ta như.
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Đừng ai hỏi..tôi còn nhớ em? Đừng ai hỏi..tôi còn thương em? Cớ chi nhớ kẻ phụ mình? Cớ chi thương kẻ bạc tình? Đêm buồn khói thuốc tìm quên...lặng thinh... Đừng ai hỏi..tôi lòng chẳng vui.. Đừng ai hỏi..khi sầu.
Tác giả: Arrow
Ca sỹ thể hiện: Arrow
Vì anh sợ một ngày tay mình chẳng còn đan xiết. Môi em vẫn ngọt ngào như vị tình đầu ta từng tha thiết. Và những ngày, ve sầu chợt hát ngân nga. Thanh âm còn đó mong những muộn phiền chẳng thể cản bước chân ta. Xin em đừng.
Tác giả: Vũ Đức Hạnh
Đừng thấy giàu sang khinh người khó nghèo. Đừng đem bạc tiền mà so thấp cao. Tôi thì lẽ sống riêng tôi. Ai giàu Ai sang mặc người. Tuy nghèo nhưng đời vẫn vui. Đừng có giàu sang quên ngày Cơ Hàn. Đừng quên bạn bè khi.
Tác giả: Long Họ Huỳnh
Ca sỹ thể hiện: Quyn Si
Em đã biết hết tất cả sự thật. Đêm ( hôm ) qua anh về khuya là có lý do. Ko cần phải giải bày đừng cố che đậy. Vì em thấy anh với ai kia rồi. Là khi đôi môi chạm nhau ghì chặt thật lâu. Chẳng muốn rời xa. Ánh mắt vấn vương.
Tác giả: Hoàng Thanh Tâm
Ca sỹ thể hiện: Vũ Khanh
Có những đêm hồn mơ về lại trên phố xưa. Có dáng em nhìn tôi nghẹn ngào trong nắng thưa. Những cánh chim về đem niềm vui trùng phùng. Dựng mùa Xuân trong nắng ấm. Thiên đường nào chợt về trên mắt môi. Nắng sẽ tươi ngàn.
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Cuộc đời vô thương lắm khổ nghèo rồi giàu sang. Ta chớ quên tháng ngày bên nhau thuở cơ hàn. Xin đừng quên mái tranh vui buồn cùng chia sớt. Tình thân như là một sướng khổ luôn có nhau. Đời người thăng trầm quá thoáng như.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Ngọc Lan
Một vật cao rơi vun vút xuống nơi sâu. Là tình yêu cho ta muôn cuốn rơi theo. Từ từ trôi ta theo số kiếp thôi. Được chết vì yêu. Và mặc cho ma buồn chán ghét hay thương. Vực tình yêu cho đôi ta chốn nấu nương. Cuộc đời.