Tác giả: Phạm Duy
Ca sỹ thể hiện: Thái Hiền
Rút trộm rơm nhà đi trải ổ. Cỗ bài tam cúc mép cong cong. Chị gọi đôi cây trầu cay má đỏ. Kết xe hồng đưa chị tới quê em... Ghé coi bài, tìm hơi tóc ấm. Em đừng lớn nữa, chị đừng đi. Tướng sĩ đỏ đen chui xấp ngửa. ‘i.
Tác giả: Nhạc Ngoại (Nhật) [Lời Việt: Phạm Duy]
Ca sỹ thể hiện: Công Thành
Có bao giờ, người em bé, từ xa qua nơi này. Cho tôi gặp, để tôi đưa đi thăm vườn hoa trên núi. Dìu vai đưa em đi, như trong mơ, này em ơi. Có hoa cười và nụ hồng như nói :. Tuổi yêu đương đây, như hoa tươi rồi phôi pha. Có.
Tác giả: Nhạc Ngoại (Nhật) [Lời Việt: Phạm Duy]
Ca sỹ thể hiện: Vũ Khanh; Thái Thảo
Cô em nào kia tóc cung quăn ôi tóc dài. Trên đôi vai nhỏ thơm tho. Mớ tóc cuốn rơi và không rối. Cô đi trong chợ vui chân bước. Như nơi đây không có người. Vung đôi tay dài cô đi. Áo váy mát như mây trời. Cô em đang đi cô.
Tác giả: Phạm Duy
Ca sỹ thể hiện: Thái Thanh (Trước 75); Thái Thanh
Đường chiều âm u. Ngoài đê xa vắng mờ, nặng đôi gánh la đà. Về đâu bóng dáng mơ. Nhịp về tương lai. Nhịp theo chân bước dài. Đòn ngang thắm ngang trời. Địa cầu gánh trên vai. Em ơi Nam Bắc gạo đây. Gánh dù mà vơi.
Tác giả: Phạm Duy
Ca sỹ thể hiện: Duy Quang; Chưa Biết; Hà Thanh; Xuân Sơn
Thơ thẩn đường chiều. Một khách thơ say nhìn. Xa rặng núi xanh mờ. Khí trời trong sáng và êm ái. Thấp thoáng rừng mơ cô hái mơ. Hỡi cô con gái hái mơ già! Cô chửa về ư ? Đường còn xa. Mà ánh chiều hôm dần sắp tắt.
Tác giả: Phạm Duy
Ca sỹ thể hiện: Duy Quang
Có phải tôi là người quê hương ruồng bỏ? Có phải tôi là người giống nòi khinh? Có phải tôi là người quê hương nguyền rủa? Có phải tôi là người giống nòi xua? 1.Quê hương tôi ơi! Tôi sinh ra ở đấy. Tôi lớn lên cùng.
Tác giả: Lời: Phạm Duy
Ca sỹ thể hiện: Nguyên Khang
Người hỡi. Có thấy trăng treo trên bầu trời đêm huyền bí. Có thấy muôn sao chập chờn lung linh kỳ vĩ. Có thấy nai con hoang mang trong nẻo rừng mơ. Người hỡi. Có thấy lao xao chim muông vì sao thức đêm. Có thấy không gian.
Tác giả: Phạm Duy & Thơ: Vũ Hữu Định
Ca sỹ thể hiện: Trần Cao; Vtphung
Phố núi cao, phố núi đầy sương. Phố núi cây xanh trời thấp thật buồn. Anh khách lạ đi lên đi xuống. May mà có em đời còn dễ thương. Em Pleiku má đỏ môi hồng. Ở đây buổi chiều quanh năm mùa đông. Nên tóc em ướt và mắt em.