Tác giả: Trịnh Văn Ngân
Hiu hiu hơi gió nhẹ nhàng rung lá. Êm êm mây trắng lửng lờ dần trôi. Bên giòng Hương Giang nước xanh in trời. Lặng nhìn thuyền mơ lướt bơi giỡn sóng. Chơi vơi theo với cảnh chiều ngây ngất. Say trong đôi mắt mơ màng.
Tác giả: Phạm Thế Mỹ
Đường về thôn em duyên dáng bên ven sông con thuyền xuôi mái. Nhịp cầu băng qua men lối đi quanh co, ngõ hoa nối dài. Nhà em cuối xóm ghép đôi mái tranh nâu trăng cài trước sau. Có tằm mến nương dâu, Có trầu vấn vương.
Tác giả: Lương Bằng Quang
Ca sỹ thể hiện: Lương Bằng Quang; Lương Bằng Quang
Em ơi khi nào? Em ơi khi nào nhìn lại em chưa. Một lần trước gương, một lần đứng. Vẫn khuôn mặt xinh xắn ấy. Thế mới biết lâu nay. Anh như đã quá tin một người. Dù rằng rất xinh, thật hoàn mĩ. Vẫn khuôn mặt xinh xắn.
Tác giả: Nguyễn Công Thành
Ca sỹ thể hiện: Thùy Chi
Bài hát: Gần Ngay Trước Mắt - Thùy Chi. Chiều đầy gió, đường quanh co. Em đi tìm giấc mơ đời mình. Lang thang tìm kiếm anh một mình. Mà đâu biết người ngay đây. Sao em còn mải mê lạc đường. Ngây ngô chẳng nhận ra yêu.
Tác giả: Vĩnh Tâm
Ca sỹ thể hiện: Chưa Biết
Em như ban mai trong ngày xanh. Mong manh lung linh như hạt sương. Đôi chân em đi qua thời gian nhẹ như mây. Gót hồng thắm trong ngày nắng. Em đang đôi mươi trông thật xinh. Cong cong đong đưa hai bờ vui. Đôi tay che.
Tác giả: Sơn Hạ
Ca sỹ thể hiện: Lưu Chí Vỹ (Dance Version); Lưu Chí Vỹ; Lưu Chí Vỹ (Beat)
Ai về miền Tây nghe tình quê chan chứa êm đềm. Ai về miền Tây có nhánh sông Cửu Long chảy quanh. Có hàng dừa xanh bên bờ đê xanh thắm ruộng đồng. Có anh Hai lúa chất phác quê mùa, mộc mạc dễ thương. Ai về miền Tây nghe.
Tác giả: Phú Quang
Ca sỹ thể hiện: Quang Lý; Hồng Nhung; Phương Anh
Hoàng hôn dốc. Em đứng một mình. Hoàng nhôn dốc mình em khóc!. Khi ta đi ngang em nhìn nghiêng một giọt nước mắt rơi. Khi ta vượt qua em nhìn lại em nước mắt đôi dòng. Vì sao em lại khóc, vì sao em vì sao?. Rừng.
Tác giả: Từ Công Phụng
Ca sỹ thể hiện: Từ Công Phụng
Khi tôi đến nơi đây nắng rực rỡ ngoài khoang trời xa. Và lòng tôi thấy rộng mở những thiên đường. Khi tôi đến nơi đây tấc lòng sao còn nghe bàng hoàng. Tưởng chừng như tới từ từng nấm mồ hoang. Khi qua nơi đây tôi đã.