Tác giả: Văn Ký
Ca sỹ thể hiện: Thu Hương; Lan Anh; Lan Anh
Gửi Về anh. Người trai Hà Nội. Từ nơi xa xôi quê xưa em đã hẹn thề tặng anh một bài ca mới trái tim em vời vợi nhớ thương em đã thoảng mùa xuân Hà Nội. Hoa đào tươi nở trong nắng mới em yêu anh thêm yêu Hà Nội yêu anh em.
Tác giả: Nguyễn Cư
Ca sỹ thể hiện: Thanh Thúy; Hương Lan; Vân Khánh
Tôi chờ anh trở về mơ hội. Tôi chờ anh trên bến sông xưa. Con sông Hương nước trôi lững lờ. Tôi chờ anh trong những ngã nội thành. Tôi chờ anh trở về mơ hội. Tôi chờ anh trên bến Kim Long. Con sông xưa nối tình An.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Nguyễn Linh
Hò ơi cái chợ có hồi nào và bao nhiêu tuổi. Hò ơi mà ai củng bảo răng chợ mới quê tôi. Ai có về miền Tây nhớ ghé lại chợ Mới quê tôi. Nơi có dòng sông xanh mà tuổi thơ tôi vẫn hằng mơ. Cù Lao ông Chưởng là đây, thật nhiều.
Tác giả: Nhật Ngân
Ca sỹ thể hiện: Hương Lan; Phi Nhung
Một mùa hè xưa có chàng thư sinh tìm về thăm chùa. Ngôi chùa phủ sương mù lửng lơ trên cao như là tranh vẽ. Đẹp thay giữa sân chùa mấy cội dạ lan. Có những dây hoa ngát hương thơm nồng. Sáng sáng trưa chiều, có chú tiểu.
Tác giả: Hoàng Trọng
Ca sỹ thể hiện: Khánh Ly; Sơn Ca & Bùi Thiện
Chiều về nghiêng nghiêng trên cánh chim bay lưng trời, hồn người bâng khuâng như nhớ thương ai xa vời, đàn chùng đà lên phím rồi. Mà lòng còn nghe sóng đời. Nên đàn hòa tiếng đầy vơi... Lạnh lùng phương Nam mơ bóng.
Tác giả: Nhạc Cao Nhật Minh, thơ Nguyễn Tâm
Ca sỹ thể hiện: Nguyễn Tâm
Cuộc sống bôn ba bao năm qua xứ lạ quê người. Mười mấy năm dài là bao ngày thương nhớ khôn nguôi. Làng nhỏ quê tôi chiều mưa buồn ểnh ương, nhái bầu. Hòa điệu ru đêm thâu. Từ lúc tha phương mang quê hương về nơi xứ.
Tác giả: Trần Thiện Thanh
Ca sỹ thể hiện: Nhật Trường
Tôi xin gởi về anh lời mừng tái ngộ. Mười mấy năm qua mà ngỡ như giấc chiêm bao. Ôi! giấc chiêm bao, lặng lẽ từng cơn tiếc, cơn đau. Ôi! giấc chiêm bao, chập chùng đại dương nhớ thương nhau. Tôi xin gởi về em lời mừng.
Tác giả: Nhật Ngân
Ca sỹ thể hiện: Chưa Biết
Quê mình giờ đây. Con sông xưa thuyền có xuôi ngược. Kẽo kẹt võng đưa tiếng ru ngọt môi. Thường những buổi trưa buồn. Hỏi mình khe khẽ con đường nào. Con đường nào dẫn đến những ngày xưa. Ngày xưa đó mẹ ra đứng cười.