Ngày Đá Đơm Bông 2

Tác giả: Nhật Ngân
Quê mình giờ đây
con sông xưa thuyền có xuôi ngược
kẽo kẹt võng đưa tiếng ru ngọt môi
Thường những buổi trưa buồn
Hỏi mình khe khẽ con đường nào
con đường nào dẫn đến những ngày xưa.

Ngày xưa đó mẹ ra đứng cười rung làn tóc trắng
Tre cuối làng cau sau vườn theo gió đong đưa.
Buổi sáng hỏi mây trời đi hoài có rõ con đường nào
Con đường nào dẫn đến một ngày vui
Ngày vui đó bầy chim sáo rủ nhau về xây tổ
mưa sẽ về mưa sẽ về cho đá đơm bông.

Nay về lại quê xưa ngắm ruộng lúa mênh mông
nhìn cò bay thẳng cánh.
Mắt mẹ cười vui môi trầu đỏ thắm
nghe trường xa vọng lại tiếng i tờ.
Mười năm xa quê trời đất đổi thay tươi đẹp không ngờ.
Đến bên tôi anh trao lời vui buồn đời anh.
Xót xa nhiều vì mình thân trai.
Rời làng quê không cùng chung tay đường về
quê hương xác xơ gập ghềnh sỏi đá
Đến hôm nay đồng xanh ngút ngàn
Mà anh không góp công xây đời nên phận làm trai
tôi tủi thẹn cho mình
Tôi với anh cùng kiếp người lữ thứ.
Sống nương nhờ nơi đất lạ trời xa núp trong hào quang
Vật chất của người ta đêm ngủ giật mình khi nhớ về nguồn cội.
Đứng giữa bao la của hương đồng gió nội
Tôi chợt thấy mình sống lại tuổi ngây thơ
không còn lạc lõng bơ vơ
Không còn hiu quạnh xác xơ tâm hồn.
Mình đã đi xa nơi bờ bến cội nguồn lạc
đôi mắt của cha mất nụ cười của mẹ
Ta như đá sỏi khô cằn mưa nguồn
đất mẹ cho đá ngày đơm bông.
  • Nghe nhạc
Xem Video
Muốn đăng video của bạn? Đóng góp video

Ý KIẾN BÌNH LUẬN

Người đăng: Cát Bụi
Người sửa: Black Sea
Bài này đã được xem 8452 lần.
  • Hình số:
  • 1
  • |
  • 2
  • |
  • 3
  • |
  • 4