Tác giả: Quốc Hùng
ĐÔI TAY MẸ MĂNG ĐEN 3. Nhạc & Lời: Quốc Hùng. Người còn lưỡng lự mà chi? Chưa về đây bên cánh tay MẸ. Để nhìn thấy được tình yêu, ôi! huyền siêu THIÊN CHÚA uy quyền. Người còn lưỡng lự mà chi? Linh địa Măng Đen.
Tác giả: Trịnh Công Sơn
Ca sỹ thể hiện: Khánh Ly
Hai mươi năm nhục nhằn đã qua. Hôm nay thấy mặt trời rực sáng. Trong tim người trong tim ta trong tim anh. Trong tim những ruộng đồng gội nắng. Hai mươi năm nhục nhằn đã qua. Hôm nay thấy nụ cười rạng chói. Trên môi.
Tác giả: Vũ Đức Sao Biển
Ca sỹ thể hiện: Vân Khánh
Chập chùng Trường Sơn giăng mắt. Ngàn thước khe sâu, ngàn thước non cao. Đường về Quảng Nam xa lắm. Rừng núi mông mênh, ghềnh thác lênh đênh. Người ở miền Tây thương quá màu áo xưa thu vàng. Nhạc chiều chìm trong mắt.
Tác giả: Nguyễn Trọng
Ca sỹ thể hiện: Lương Nguyệt Anh; Giáng Hương Hp
Nghe tiếng hát dân ca sao rộn ràng trong trái tim ta. Hàng dừa xanh ôm bao bóng nắng. Ôi hai tiếng quê hương đây Thanh Hoá yêu thương. Như chiếc nôi xinh núi Đọ kia còn ghi qua bao đời. Về quê Thanh đất rộng người đông,
Tác giả: Thanh Sơn
Ca sỹ thể hiện: Mai Lệ Huyền & Hùng Cường
Nhìn thấy em là anh muốn yêu dù em 16! Tiền chẳng là bao thế nhưng ân tình là hơn, vì anh lính chiến tháng năm non sông rừng núi muốn em theo cạnh mình. Còn gì đẹp hơn trong một lần hành quân xa, nhờ em lên tiếng - chiến.
Tác giả: Chưa Biết
Ơ… sương đêm chưa tan mà người người đã ra nương. Ơ… sương đêm chưa tan mà bước chân cán bộ đã lên đường. Trải mấy năm qua em đi làm tín dụng, làm tín dụng. Em mang tiền Chính phủ cho bản làng vay đủ. Nuôi thêm đàn lợn.
Tác giả: Vinh Sử & Anh Thoại
Đêm nay ta chuốc cho say cạn hết men cay ta quên bao khói lửa mịt mù còn vương trên lớp chiến y. Quên lúc chân đi bên hầm chông bãi mìn đường gập ghềnh xuyên rừng núi. Anh ơi! Thôi chớ suy tư. Giờ hãy quên đi bao nhiêu năm.
Tác giả: Xuân Hồng
Ca sỹ thể hiện: Chưa Biết
Phường Bàn Cờ. Bàn Cờ đã có tự bao giờ. Tôi hỏi người mẹ già mái tóc đã bạc phơ. Mẹ nhìn ra xa xăm để cố nhớ lại. Nhìn tôi giây lâu mẹ mới nói. Nhắc chuyện bây giờ mà ngỡ như trong mơ. Mẹ trả lời. Bàn Cờ đã có tự.