Tác giả: Mai Anh Tuấn
Chuyện rừng xanh hoang dã. Ngàn ngàn cây xanh lá. Gần gụi trong nhớ mong. Nghe tình yêu hoang vắng. Chút mê say thiên đàng. Cơn hôn mê điên loạn. Để lại trời hoang mang , cả một trời hoang mang. Để rồi khi cuối đông.
Tác giả: Đăng Khánh
Ca sỹ thể hiện: Nguyên Khang; Tuấn Ngọc; Trần Cao; Nguyên Khang (Up lại); Nguyên Khang (Phối)
Người yêu, người ơi đừng khóc nữa. Vàng thu tàn lá úa. Tình yêu như rượu cay. Ấm bờ môi từ đây. Yêu mãi vòng tay này. Hãy vui trọn đêm nay. Người yêu, người ơi đừng khóc nữa. Tình yêu người đã hứa. Nghìn năm vẫn.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Phương Hồng Quế; Giao Linh
1. Nhưng hãy yêu tôi lứa tuổi ngọc ngà. Xin hãy yêu tôi tóc xanh cỏ lá. Một khung trời hoa bướm say mơ. Một tâm hồn trong trắng ngây thơ. Một làn da thắm tươi hồng nắng mai. 2. Xin hãy yêu tôi mắt nai dại khờ. Xin hãy yêu.
Tác giả: Nguyễn Phước Nguyên
Em như mây, mây trời xanh ngát. Ta yêu em, xin làm bóng mát. Dù cuộc đời tràn đầy bóng tối. Yêu nhau cho nắng ươm hồng đôi môi. Em rong rêu xuôi dòng ký ức. Đêm sông đưa ta vào thao thức. Dù cuộc đời là niềm băng giá. Yêu.
Tác giả: Bảo Trường
Ca sỹ thể hiện: Trần Cao; Tuấn Ngọc; Hoàng Nguyên
Sống sót trở về sau ngày dài đam mê. Cơn mê tan dần trong muộn phiền tâm tư. Người về hồi sinh đi trong miền gai góc. Bước và trần gian mang theo dấu hao mòn. Vùng trời mờ xa tay trơn buồn nuối tiếc. Cuối đời thầm.
Tác giả: Từ Công Phụng
Ca sỹ thể hiện: Từ Công Phụng
Chiều buông, một mình trên cõi vắng, cỏ cây cũng u buồn. Đời ta, mù mờ như sương khói, lạnh heo may từng giờ. Còn ai quanh đây với ta, ngoài mảnh hồn đã rơi theo chân ngày. Lặng nhìn khói thuốc, tình buồn tan theo. Lặng.
Tác giả: Nguyễn Phước Nguyên
Đêm, có dòng sông trong mắt em. Trôi, đưa ta rong rêu tháng ngày. Đêm, có cơn mưa mùa thao thức. Làm từng giọt buồn rơi lên ngón tay. Đêm, có nhịp thời gian lắng im. Ru đôi môi khô phai nét cười. Đêm, có em trăng rằm ký.
Tác giả: Trầm Nguyên
Trèo lên con dốc, em tìm nắng. Đẩy hết mù sương xuống lũng sâu. Chỉ thấy mênh mang rừng tuyết trắng. Và em mỗi bước nặng thêm sầu! Trèo lên con dốc, em tìm gió. Xé toạc rừng mây phủ núi xanh. Chỉ thấy ngàn cây run.