Tác giả: Ngọc Khuê
Ru ta hai mươi, ngủ đi mười chín. Ương bướng chi cũng có thì mà thôi. Ru ta hai mươi, mười chín xa rồi. Hôm qua là thế giờ thành xa xôi. Tròn một vòng tay xin đêm đừng nắng. Chim chớ xa bầy, xin ngày đừng mưa. Bao.
Tác giả: Phạm Anh Dũng
Ru em mười ngón tay trần. Ru ta ngày tháng phù vân gọi về. Hoàng hôn nào cũng hôn mê. Bình minh nào cũng não nề nắng lên. Ru em giấc mộng tơ vương. Ru ta thức trắng miên trường cô liêu. Em còn ân sủng bao nhiêu. Cho.
Tác giả: Chư Biết
Ca sỹ thể hiện: Hương Lan; Thanh Tuyền; Duy Khánh
Giữa xứ người biết hát với ai. Hát với cây ư, cây gẫy rồi. Hát với hoa ư, hoa nát nhụy. Thôi thôi đành hát với một mình thôi. Mình một mình hát mãi cho mình nghe. Lời thật thà y như thóc lúa. Và lời điêu ngoa đong đầy môi.
Tác giả: Anh Khanh
Ca sỹ thể hiện: Chưa Biết; Quang Dũng; Quách Thành Danh
Ru trăng về giữa lòng đêm. Ru mây phiêu du muộn màng. Ta ru theo năm tháng mỏi mòn. Đêm ru ngày và ngày ru đêm. Ru hoa về giữa ngày xuân. Ru ta mông lung cuộc tình. Ta ru ta trôi giữa dòng đời. Ta ra đời để đời ru ta. Ta.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Hà Thanh Xuân
Ta ru đời ta bằng những giấc mê. Bằng đôi chân mỏi một lối đi về. Tình đến như gió tình đến như mưa. Tình không chợt có tình có vụt xa. Tình đến như bão tình đi như sao. Tình không chợt có tình có như không. Nên ta ru ta.
Tác giả: Tuấn Phương
Ca sỹ thể hiện: Tấn Minh
Xao xác tiếng lá rơi bên thềm, mùa đông lặng lẽ cất tiếng hát ru từng góc phố xa, một mình ta, con đường xưa. Buốt giá mãi nơi con tim mình. Lời yêu em nói vẫn mãi xót xa dù năm tháng qua, một mình ta, con đường xưa, ta.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Huỳnh Nhật Đông & Quách Beem & Lina Quỳnh
Quê hương tôi...lung linh ban sớm, mờ trong sương Đảo Yến ngoài khơi. Quê hương tôi...non xanh thủy tú...dải cát trắng đẹp nhất Việt Nam. Quê hương tôi...Trường Sa yêu dấu. Vẫn muôn đời...chủ quyền nơi đây. Vịnh Vân.
Tác giả: Nhật Vũ
Ta bỗng nghe từ trong gió vọng về. Lời ru, lời ru êm của mẹ. Lời ru nhẹ chơi vơi. Ru ta trong nôi, ru ta khôn lớn, ru ta vào đời. Lời ru mẹ yêu ơi ! Ta bỗng nghe lời kêu khó ve sầu. Miền quê, miền hương tù đầy.
Tác giả: Ngọc Khuê
Ru mình. Ru trong đêm yên lặng. Trong sâu vời tim, trong xa vời em. Ru mình là hời ru ta. Ru đời. Ai gom thơ vào em, ai gom em vào thơ. Gom ta vào nhau. Ru đời là hời ru ta. Ta chợt nghe trong ký ức xa. Một người.