Tác giả: Dzoãn Bình & Ngọc Sơn
Ca sỹ thể hiện: Phương Dung & Giang Tử
1. Chuyện mình quen nhau thuở xưa. Em và anh học chung lớp biết nhau khi còn thơ. Em chưa đầy mười lăm. Anh mười sáu tuổi đời. Nhớ tan trường đón. Anh thường ra trước dìu em qua sân nắng. Nhặt trái Mồng Tơi tím cho em nặn.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Mạnh Quỳnh
Chuyện mình quen nhau thuở xưa em và anh cùng chung lớp. Biết nhau khi còn thơ em chưa đầy mười lăm. Còn anh mười sáu tuổi yêu đời. Nhớ tan trường đón anh thường ra trước dìu em qua sân nắng. Nhặt trái Mồng Tơi tím cho.
Tác giả: Lâm Vỹ Văn
Nghe vẻ nghe ve nghe vè cô Ba miệt thứ. Anh Sáu bên làng ngỏ ý cô chẳng thương. Quanh năm cô sống với mẹ già. Nhiều anh trong xóm liếc mắt đưa tình. Sáng sớm cô Ba chở ghe đưa đò, đưa khách. Mấy anh trong làng thương.
Tác giả: Chưa Biết
Nghe vẻ nghe ve nghe vè cô Ba miệt thứ. Anh Sáu bên làng ngỏ ý cô rằng thương. Quanh năm cô sống với mẹ già. Nhiều anh trong xóm liếc mắt đưa tình. Sáng sớm cô Ba chở ghe đưa đò, đưa khách. Mấy anh trong làng.
Tác giả: Nhạc Anh Bằng, thơ Hồ Dzếnh
Ca sỹ thể hiện: Mạnh Đình & Diệp Thanh Thanh
Ngày tết mải chơi tam cúc. Không hay anh đến sau lưng. Ghé lại gần em mách nước. Kết luôn xe pháo mã hồng. Ôi ván bài em đỏ quá! Đỏ theo đôi má ngày xuân. Em có ăn trầu đâu nhỉ? Mà sao người thấy bâng khuâng! Nắng.
Tác giả: Nhạc Trúc Đào, lời Thầy Pháp Hòa
Ca sỹ thể hiện: NguoiDepDiamond
Chùa tôi có cội bồ đề. Bình an đứng vững chẳng hề lung lay. Chiều thu nắng đẹp phương này. Vàng sân lá đổ cho đầy trang thơ. Hạt lành gieo rắc muôn nơi. Nguyên mang ánh sáng tận nơi khổ sầu. Nhìn trời trong sáng đâu.
Tác giả: Nhạc Đào Nguyên, thơ Đào Nguyên
Ca sỹ thể hiện: Đồng Thảo
Em lớn lên không bằng câu hát. Không nụ cười hay tiếng mẹ ru. Em lớn lên chỉ bằng nước mắt. Trong đêm đen bốn phía ngục tù. Tuổi của em chưa tròn mười ba. Em chẳng tròn mười sáu thơ ngây. Em lớn lên đời dài bão tố.
Tác giả: Nhạc Ngoại (Trung Hoa)
Ca sỹ thể hiện: Đàm Vĩnh Hưng; Đàm Vĩnh Hưng
Đếm lá rơi ngoài song bao thu rồi mới hay mình vẫn chờ mong. Trở về lối cũ thương mùi nguyệt mơn man. Mê hoặc những kẻ lang thang suốt đời quên hết thời gian. Thuở ấy tuổi mười sáu, lỡ thương người chung đường chẳng.