Tác giả: Vũ Đức Sao Biển
Ca sỹ thể hiện: Chưa Biết
Câu hát ngân nga tiếng tơ giao hòa cháy lên trong dạ. Muôn ngàn tâm sự hát lên một lần để một đời xa nhau sáo ơi. Đàn thiêu thu đứt dây tơ rồi. Theo sóng vàng cát lở sông bồi. Còn chi nữa biển dâu đã bao đổi. Dời về.
Tác giả: Vũ Đức Sao Biển
Ca sỹ thể hiện: Vân Khánh; Vũ Đức Sao Biển
Đường tre xanh mát có bãi dâu. Em dành đi trước bỏ tôi lại sau. Nhìn chiều qua sông không có nhau. Tôi ngồi bên bãi dâu xanh chờ em em có biết. Đường đời tuổi thơ qua rất mau. Mùa xuân làm mắt em sáng ngời. Biển dâu nỡ.
Tác giả: Vũ Đức Sao Biển
Ca sỹ thể hiện: Vân Khánh
Chập chùng Trường Sơn giăng mắt. Ngàn thước khe sâu, ngàn thước non cao. Đường về Quảng Nam xa lắm. Rừng núi mông mênh, ghềnh thác lênh đênh. Người ở miền Tây thương quá màu áo xưa thu vàng. Nhạc chiều chìm trong mắt.
Tác giả: Vũ Đức Sao Biển
Ca sỹ thể hiện: Thu Phương; Hương Lan
Trăng không xóa mờ bóng hình người xưa. Vi vu gió gọi tóc người đong dưa. Hương bay phố cũ tay thon kết nụ. Khoan khoan gót mềm người đi ta hát mãi câu đàn xưa. Mắt người xanh chiều tơ ôi người thơm chiều mơ. Ta nhớ.
Tác giả: Vũ Đức Sao Biển
Ca sỹ thể hiện: Hạnh Nguyên
Nơi cuối trời biển mẹ chờ sông. Nơi cuối cùng của nguồn Cửu Long. Cũng là nơi cất tiếng khóc em ra đời. Hai chúng mình có hẹn gì đâu. Không ý đầu cũng chẳng tình sâu. Mà mười ngón tay hồng vẫn nhớ nhau. Anh không là phu.
Tác giả: Vũ Đức Sao Biển
Ca sỹ thể hiện: Elvis Phương
Ta ngồi đây trên đồi Tăng Nhơn Phú. Chiều đong đưa tiếng đại pháo ru về. Mẹ hiền xa nơi phương trời. Người tình xa nơi phương người. Lòng lạnh giá những đêm mong chờ trăng sáng. Ôi hoàng hôn tâm hồn lên sương khói.
Tác giả: Vũ Đức Sao Biển
Ca sỹ thể hiện: Hà Thanh Lịch; Trọng Phúc & Ngọc Huyền; Hương Lan
Đường xuân dắt tôi về. Ve^` bên mái tranh xưa. Chợt thấy đoá Trang hồng. Lặng lẽ sáng trong vườn. Hoa Trang thắm như hồn em hồn nhiên. Hoa Trang là cả tình tôi. Về dday^ thấy hoa cươi`. Hoa Trang vườn xưa ấy. Thuở ban.
Tác giả: Vũ Đức Sao Biển
Ca sỹ thể hiện: Vân Khánh
Một dòng nước trong, đôi bờ thương nhớ. Ai người bên nớ có nhớ bên ni. Có nhớ bên ni thì ngược trường giang lên Tam Kỳ. Thì ngược trường giang lên Tam Kỳ. Ơi con sông Trường giang, con sông dịu dàng như nghĩa mẹ. Con sông.