Đường tre xanh mát có bãi dâu
Em dành đi trước bỏ tôi lại sau
Nhìn chiều qua sông không có nhau
Tôi ngồi bên bãi dâu xanh chờ em em có biết
Đường đời tuổi thơ qua rất mau
Mùa xuân làm mắt em sáng ngời
Biển dâu nỡ chia lìa
Và ta lạc mất nhau thật rồi
Tre vẫn xanh màu lá ngời
Tre vẫn xanh con đường tuổi thơ
Về bến sông xưa vườn cũ hoang sơ
Còn đâu dáng hoa ngày thơ
Trong giấc mơ còn nhớ người
Đôi mắt em dịu dàng nhìn tôi
Trời đất bao la mà trái tim tôi
Tưởng không thấy nơi quay về
Một dòng sông cũ đến biếc xanh
Đưa ngàn con sóng xô về biển đông
Từ ngày hai ta xa cách nhau
Tôi vẫn mong nhớ nỗi buồn chìm sâu trong ánh mắt
Hỡi người sông cũ thân mến ơi
Làm sao màu mắt em u hoài
Dù xa cách phương trời
Vẫn mơ màu mắt em tuyệt vời.