Tác giả: Trường Nguyên
1. Từ lâu xa vắng quê hương. Giồng Giữa Giồng Chùa Giồng Nâu Giồng Lớn. Giồng Trôm thương lắm quê hương. Nắng mưa hai mùa, vườn cây trái say. Dừa xanh mãi nghiêng soi. Bao con đường tươi đẹp người ơi. 2. Người em gái nhỏ.
Tác giả: Phạm Hồng Biển
1. Ớ bạn mình ơi ta ngăn sông cách sông. Ớ bạn mình ơi ta chia con ơ về. Mà đời ta Cửu Long se duyên đất lành. Ta hẹn cắm sào đời yên vui bến quê. 2. Ớ bạn mình ơi thân tha phương gắng qua. Mến tình quê hương ta chung.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Tôi sẽ lại nguyện cầu mùa Thu tới. Trời se duyên chấp nối vẹn ân tình. Giấc mộng này khao khát được thắm xinh. Câu nghĩa nợ ta - mình hoài lưu trữ. Trái tim nhỏ vương hình ai mãi ngự. Sâu tâm hồn người viễn xứ là em. Có.
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Một lần quen biết để rồi lưu luyến. Vấn vương lòng anh nợ duyên như kết se. Dẫu biết thế gian ưa gièm pha. Bao năm chứng minh cho tình ta. Tình anh trao em thật thiết tha. Bằng con tim yêu không dối lừa. Xóa tan trong anh.
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Nam: Người ơi có nhớ ký ức xuân nào ta chung bước nhau. Tình bao bỡ ngỡ sắc thắm Xuân nồng se duyên lứa đôi. Nữ:Em bước bên anh bẽn lẽn trong tay chuyện trò đắm say. Một làng hoa thắm anh kẽ nhẹ cài lên làn tóc.
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
TÌNH ĐẸP CẦN THƠ. Sáng tác: CNS Vũ Hoàng. Miền Tây sông nước đôi ta tình cờ quen biết. Cần Thơ thương nhớ Tây Đô gạo trắng nước trong. Người dân miền Tây quanh năm dãi dầu mưa nắng. Em vốn thiệt thà trong tà áo bà ba.
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Nữ: Ngày nắng đêm mưa. Ta vui bên đồng áng cà dưa vẫn no lòng. Nam: Tỏ tình lúc quen nhau. Anh xuống mương bắt ốc em ra vườn hái rau. Nữ: Tình nghèo thấy xôn xao câu ca dao ngọt ngào. SC: Đời ta gắn bó nên nghĩa cau trầu.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Đã bao ngày nương ảo ảnh chìm mê. Hoài luyến tiếc câu thề xưa phai nhạt. Mà bất chợt quên đi niềm khao khát. Một tương lai dào dạt khúc hương nồng. Nay thẫn thờ nhìn về phía hư không. Ta cảm nhận bềnh bồng con suối.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Tùng quân hỡi ! Xưa nơi miền Hải Đảo. Anh nguyện thề một hiếu báo non sông. Hai cùng em se duyên thắm vợ chồng. Mà năm tháng vẫn thầm trông hiu quạnh. Lời hẹn ước như trở thành ảo ảnh. Mong chờ hoài chợt trống quánh cô.