Tác giả: Chưa Biết
Còn lại một ngày em hứa sẽ quên một người. Còn lại một ngày em hứa sẽ quay trở lại. Và rồi một này anh cứ mãi mong đợi chờ. Và rồi một ngày em đã mãi không quay về. Người đành lòng quên đi, người đành lòng ra đi. Người.
Tác giả: Lynh Nghy
Ca sỹ thể hiện: Ngọc Quy
Chiều rơi nhuộm tím bên kia trời thu vắng mây. Chiều khơi niềm nhớ mênh mông lòng ai đắm say. Tình xa chợt thắp cơn mơ chiều nay. Tình như ùa đến trong ta nồng cay. Và em chợt bỗng như đang ở đây hương nồng. Ngày mang hạt.
Tác giả: Trương Phi Hùng
Ca sỹ thể hiện: Hoàng Ngọc Anh; Trương Son; BaKhia; Quỳnh Lê
Chiều nay mưa lại về, gieo sầu dâng muôn lối. Tương tư tình bẻ bàng, mưa rơi ướt bờ vai, mưa rơi thắm hồn ai. Tình đã chóng phai, sao mưa còn rơi mãi. Cho kỷ niệm xưa tìm về. Ngày người sang bên đời, mưa buồn rơi hoang.
Tác giả: Trương Phi Hùng
Ca sỹ thể hiện: Hoàng Ngọc Anh
Chiều nay mưa lại về, gieo sầu dâng muôn lối. Tương tư tình bẻ bàng. Mưa rơi ướt bờ vai, mưa rơi thắm hồn ai. Tình đã chóng phai, sao mưa còn rơi mãi. Cho kỷ niệm xưa tìm về. Ngày người sang bên đời, mưa buồn rơi hoang.
Tác giả: Tấn Đạt
Đi giữa Sài Gòn sao chợt nghe mùa đông. Đông giữa Sài Gòn hay đông ở trong lòng. Đi giữa Sài Gòn sao chợt nghe con sóng. Ôi sóng trong lòng sóng cuộn trào mênh mông. Đông đông ở trong tôi khi rời xa một người. Đông.
Tác giả: Trần Quang Lộc
Ca sỹ thể hiện: Duy Trác; Lê Hoàng Sơn
Còn tiếng hát ta ru trời. Ta ru đời ru người. Rồi nghe ra một tiếng khóc lẻ loi. Hồn có lúc lhói hương bay. Tình có lúc như đèn soi. Chập chờn về đâu đây còn vang vọng tiếng chân người. Thầm bước tới kêu rên hoài.
Tác giả: Nhạc Trần Quang Lộc, thơ Nguyễn Đình Toàn
Còn tiếng hát ta ru trời, ta ru đời, ru người. Rồi nghe ra một tiếng khóc lẻ loi. Hồn có lúc khói hương bay, tình có lúc như đèn soi. Chập chờn về đâu đây còn vang vọng tiếng chân người. Thầm bước tới kêu rên hoài, đêm.
Tác giả: Nhạc Ngoại (Trung Hoa)
Ca sỹ thể hiện: Đàm Vĩnh Hưng; Đàm Vĩnh Hưng
Đếm lá rơi ngoài song bao thu rồi mới hay mình vẫn chờ mong. Trở về lối cũ thương mùi nguyệt mơn man. Mê hoặc những kẻ lang thang suốt đời quên hết thời gian. Thuở ấy tuổi mười sáu, lỡ thương người chung đường chẳng.