Tác giả: Chưa Biết
Một màu xanh tươi, bát ngát chân trời.. Dạt dào mây trôi, nắng khuất ven đồi. Bước chân bỗng buông lơ, lá thu. Bỗng ngưng rơi, có hai trái tim, ta vì ai? Một người trong mắt ai, để hồn ta ngất ngây tình say. Này.
Tác giả: Thơ Hồ Tịnh Văn & Nhạc Nguyễn Từ
Sinh ra, sinh ra cái kiếp đàn bà, khiến cho người khác cứ sà vào ghen, thói đời là thói nhỏ nhen. Người ghen kẻ ghét lên men mấy đời... Sinh ra, sinh ra cái kiếp đàn bà, lại thêm nhan sắc, rõ khổ cái thân tôi, tại sinh.
Tác giả: Kim Trường Nguyên
Quê em Chợ Lách. Đường về xanh tươi muôn ngàn hoa. Quê em bao đời sâu nặng tình dân quê. Dòng sông nước xanh năm nào. Đôi mình hẹn ước trao. Càng thêm thắm tươi quê mình. Cho đời được ấm no. Quê em Chợ Lách. Câu hò ngân.
Tác giả: Thành Công
Ca sỹ thể hiện: Như Quỳnh
Ông tơ ở cao cao cao. Bà nguyệt ở xa xa xa. Tơ hồng đang nối tình duyên đôi ta. Thương nhau đã bao năm qua. Ta thầm mơ ước ngày lên xe hoa. Thương em nết na xinh xinh. Thương anh biết lo tương lai. Tở hồng xe nối tình duyên.
Tác giả: Dân Ca
Ca sỹ thể hiện: Mây Trắng; Thanh Thảo
Cùng nhau trèo lên quán dốc lốc ca lốc cốc tìm gốc cây đa... Nghỉ chân têm ba miếng trầu gối đầu tay không để ngắm sao trời. Nhà ai có con chim khách lách ca lách cách tìm đến chim kêu. Rằng a có ba cô nàng má đỏ môi.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Noo Phước Thịnh & Slim V (remix)
Lời bài hát Qua Cầu Rằng Rí (Remix). Cô em má lúm đồng tiền. Hỏi rằng em đã mấy cái xuân xanh. Như anh đây ra dáng trai Hàn. Cô em nào thích thì tới, thì tới đây chơi. Yêu nhau cởi áo ối à cho nhau. Về nhà dối rằng cha.
Tác giả: Cao Nhật Minh
Ca sỹ thể hiện: Khang Lê & Lưu Ánh Loan; Đoàn Minh & Lý Diệu Linh
Quen nhau trên chuyến xe lam chiều. Hai đứa tâm sự có được bao nhiêu. Mà tình yêu chợt đến ai ngờ. Xe đỗ bến rồi ta tiêc nuối ngẫn ngơ. Nên đêm về anh dệt mộng uôm mơ. Thương anh ko nghĩ gì bạc tiền. Chỉ thấy anh hiền em.
Tác giả: Chưa Biết
Cho xin sống lại. Đời Lê - Trần liêm chính. Nàng dệt tơ. Anh sách đèn chờ khoa thi này. Cho xin sống lại. Hồn Quang Trung nung lửa chí. Chờ trăng lên lưng mài kiếm. Giết giặc để cứu quê em. Cho xin sống lại.
Tác giả: Nhật Vũ
Năm xưa bay tới đỉnh trời, ánh sao, ánh sao rơi xuống hóa người hiền lương. Nhìn em thấy đẹp dị thường, đầu em ta đặt chiếc vương miện này. Mắt nhìn đắm đuối mê say, ta xin cho đuợc lưu đầy thế gian. Bỗng nhiên.