Tác giả: Trần Quốc Dũng
Biên Hòa chiều, bâng khuâng lòng tôi, phiêu bồng cơn gió lộng. Biên Hòa chiều mưa bay dòng sông, thả hồn theo tiếng hát. Em bay qua đời tôi, lộng lẫy dung nhan, tựa giấc chiêm bao. Em bay qua đời tôi, một thời.
Tác giả: Truyện Ngắn & Nhất Hạnh
Ca sỹ thể hiện: Phần 1; Phần 02
Ý niệm về mẹ không thể tách rời ý niệm về tình thương. Mà tình thương là một trách nhiệm ngọt ngào. Con trẻ thiếu tình thương thì không thể lớn lên. Người lớn thiếu tình thương thì cằn cỗi, héo mòn. Mẹ sinh ra ta, ban.
Tác giả: Song Ngọc
Ca sỹ thể hiện: Mạnh Quỳnh
Xin đừng yêu tôi đời ca sĩ buồn. Hát bài tình ca dâng tiếng cười vui. Ru đời buồn theo tiếng đàn. Ru tình sầu trông nỗi niềm. Ru bằng giọng hát con tim. Xin đừng thương tôi đời ca sĩ nghèo. Tôi đời hãi hồ sống kiếp.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Mạnh Quỳnh
Chuyện mình quen nhau thuở xưa em và anh cùng chung lớp. Biết nhau khi còn thơ em chưa đầy mười lăm. Còn anh mười sáu tuổi yêu đời. Nhớ tan trường đón anh thường ra trước dìu em qua sân nắng. Nhặt trái Mồng Tơi tím cho.
Tác giả: Diệu Hương
Ca sỹ thể hiện: Diễm Liên; Diệu Hương
Cho tôi tìm lại giây phút xưa ngày xưa. Thênh thang một trời mơ ước bao ngày thơ. Trong khung trời đại học dấu yêu mộng mơ. Đà Lạt sương mờ vẫn còn trong niềm nhớ. Bên hiên thả hồn tôi thiết tha trường xưa. Quên sao.
Tác giả: Quý Luân
Ca sỹ thể hiện: Trung Hậu
Con lên chùa dâng hoa con cúng dường chư Phật. Lòng thành con tưởng nhớ đến bao ngày vừa qua. Một hồi chuông vừa dóng tình cờ lòng con chợt thấy. Cuộc đời buồn đau chồng chất trong lòng người. Nguyện cầu cho nơi nơi yên vui.
Tác giả: Quốc Khanh
Ca sỹ thể hiện: Bảo Hân & Quốc Khanh; Bảo Hân
Ngày vào đời nhóm lên ánh lửa hồng thoáng trong nôi. Tiếng chim reo mừng ngày vui trong sinh sôi. Ta sống xôn xao ngày vui. Lòng bồi hồi tưởng nhớ thuở ban đầu tình yêu lên ngôi. Bước liu xiu con đường hư danh xa xôi.
Tác giả: Nhật Ngân
Ca sỹ thể hiện: Duy Khánh; Mạnh Quỳnh (Nhạc Trữ Tình)
Anh đã bỏ cuộc chơi sau bao lần thua buồn, nửa đêm ngoài phố lang thang, bước chân buồn trong kỷ niệm, buồn vào hồn không tên. Anh đã biền biệt xa trên con tàu vô định, còn đây là những dư âm ngõ đi về hai lối.