Tác giả: Nhạc Ngoại [Lời Việt: Minh Châu]
Ca sỹ thể hiện: Như Loan
Hỡi người em như sa mạc khô/Dưới ánh mặt trời hoa. Khát khao cơn mưa giông cuồng điên/Đổ tràn trề mặt đất tươi mềm. Ánh sáng ái tình/Thiêng liêng như thần linh. Biển cõi đời trường sinh/Giữa chót tiếng nhạc. Quên không gian.
Tác giả: Hoàng Thi Thơ
Ca sỹ thể hiện: Elvis Phương; Phương Hồng Quế (trước 75); Thanh Lan (trước 75); Ngọc Lan
Rồi một ngày, anh quen em. Rồi một ngày, kêu quen tên. Rồi một ngày, không sao quên. Rồi một ngày, si mê thêm. Rồi một ngày... Rồi một ngày. Rồi một ngày... Một ngày phải đến. Ta biết! Ta biết... Rồi một ngày phải.
Tác giả: Phạm Duy
Ca sỹ thể hiện: Duy Quang
Nào người yêu, giã từ ác mộng. Ta đưa nhau tới cõi địa đàng. Về một nơi sông dài nước rộng. Ta yêu nhau trên bãi cỏ hoang. Nào người yêu xin đừng e ngại. Nơi ta đi, chó sói ngủ vùi. Một đàn nai mắt huyền thơ dại. Theo.
Tác giả: Mỹ Ngọc
Nếu anh là hoa sóng. Em sẽ là cát mềm. Ðan vào nhau âu yếm. Mang vào lòng biển êm. Nếu anh là rừng thông. Em sẽ là hoa dại. Trải như mây mênh mông. Chờ giọt sương thắm đọng. Nếu anh là người trần. Em không là.
Tác giả: Trúc Hồ
Ca sỹ thể hiện: Gia Huy; Đoàn Phi
Có chút nắng ấm đi về phía chân trời. Có chút giớ mát theo từng bước chân người. Có tiếng sóng vỗ bên bờ cát êm đềm. Hát lên tình khúc trên biển xanh. Đến với chút gío tô nhẹ má thêm hồng. Đến với tiếng sóng trên bờ cát.
Tác giả: Julio Iglesias
Ca sỹ thể hiện: Thái Thảo; Khánh Ly; Như Mai; Carol Kim
Còn yêu nhau thương nhau, giơ tay níu vai nhau cho gió qua mau. Đôi môi hôn giữ cho hồn nhau. Không tan mau khi đôi ta đã đi vào... Nơi thiên thu nơi yêu đương khát khao nhiều. Còn yêu nhau thương nhau, ta đi sâu đi.
Tác giả: Thanh Hưng
Ca sỹ thể hiện: Dương Hoàng Yến
Anh đã từng chịu. Những hơi ấm không trọn vẹn. Khi bên em. Hãy nói em nghe. Như vậy đúng không anh. Dừng và yêu thương thêm. Là hai thứ ta đành phải chọn thôi. Nhưng từ lâu em đã biết câu trả lời. Chúng ta tìm được.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Hoàng Lan
Gạt nước mắt đi thôi. Kẻo người ta thấy tôi ơi. Em không muốn để cho anh. Phải mang thương hại. Bờ môi này run run. Lòng đau nhói trong vô vọng. Anh ra đi về nơi anh cho là yên bình nhất. Ngày hạnh phúc chưa lâu. Giờ.