Tác giả: Đỗ Nhuận
Ca sỹ thể hiện: Vân Khánh & Quốc Đại; Anh Thơ & Trọng Tấn
Em hỏi anh có con đường nào là đường đẹp nhất đó. Anh nói rằng chỉ có con đường thống nhất hôm nay. Đường Trường Sơn bát ngát rừng cây. Hai đường quốc lộ cũng dải theo đất nước. Dù đường sông ,trên không hay là đường.
Tác giả: Trương Phi Hùng
Ca sỹ thể hiện: Dương Ngọc Thái & Khánh Anh
Chuyến đò chiều nay, đưa anh trở lại quê nhà. Thăm hàng dừa xanh, thăm hàng cau giờ đã lớn nhanh. Nhìn về xa xa, lúa vàng bông trĩu nặng trên đồng. Sóng nước bềnh bồng, con thuyền đưa rước khách sang sông. Nhớ ngày còn.
Tác giả: Văn Thành Nho
Ca sĩ thể hiên: LƯƠNG VIẾT QUANG. Tiếng tạc tà gọi đêm thâu là tiếng hát của tình yêu. Tiếng đại ngàn kể khan vọng tới đại ngàn xa xăm. Em nghiêng nghiêng dòng suối mát. Để ngất ngây đêm rượu cần. Ôi thiêng liêng.
Tác giả: Chưa Biết
phải không người ơi .. Chỉ bên anh tạm thời. Những lúc em buồn. Luôn có anh kề bên. Những lúc em vui. Chẳng thấy em nữa rồi. Gọi phone ngàn lần. Nhắn tin cũng lăng thinh. Phải không người ơi. Chỉ bên anh tạm thời.
Tác giả: Yuki Huy Nam
Ca sỹ thể hiện: Trương Khải Minh
Phải không người ơi! chỉ bên anh tạm thời. Những lúc em buồn luôn có anh kề bên. Những lúc em vui chẳng thấy em nữa rồi. Gọi phone ngàn lần nhắn tin cũng lặng thinh. Phải không người ơi! chỉ bên anh tạm thời. Để em chờ.
Tác giả: Trần Hoàn
Ca sỹ thể hiện: Thu Hiền; Thu Hiền; Hồng Nam; Ngọc Sơn; Thiên Bảo
Giữa Mạc Tư Khoa ...tôi nghe câu hò Nghệ Tĩnh..... Ôi câu hò xứ sở, thấm đượm tình quê... Chiều Mạc Tư Khoa....rừng dương như trầm lặng... Mà nghe câu dặm... rằng hết giận rồi thương ... Ôi câu hò quê hương...em hát.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Thu Hiền
Giữa Mạc Tư Khoa tôi nghe ơ..ơ..ơ. Nghe câu hò Nghệ Tĩnh. Ôi câu hò xứ sở thắm đượm tình quê. Chiều Mạc Tư Khoa rừng dương như trầm lặng. Mà nghe câu dặm rằng giận rằng thương. Ơ câu hò quê hương em hát chiều ni răng.
Tác giả: Thanh Sơn
Ca sỹ thể hiện: Mỹ Phương
Ngày xưa thơ ấu qua rồi, lật trang nhật ký đời tôi. Ai đã xa xứ đi ngàn phương nhớ về dòng sông luỹ tre đồi nương. Nhớ thương nhau nhiều thời gian bạc tóc hẩm hiu một mình. Ở đây sông nước bốn bề nhà tranh vách núi làng.