Tác giả: Nguyễn Tâm
Ca sỹ thể hiện: Cẩm Tiên & Nguyễn Tâm
Ngâm thơ :. NAM : Đất khách mùa xuân đầy tuyết trắng. Mai đào chẳng thấy kiếp tha phương. NỮ : Lặng lẽ đón xuân trong giá lạnh. Gọi hồn cô quạnh nhớ xuân xưa. NAM : Lý Bông Dừa. Xuân về, lòng ngổn ngang trăm chiều,
Tác giả: Bắc Sơn & Nguyễn Tâm
Ca sỹ thể hiện: Trung Hậu & Nguyễn Tâm
Dẫu mà trời còn làm mưa lâu dài. Giọt buồn giọt tủi đêm ngày. Cây cột mẹ gui mái lá nghèo cũng dừng dột xiêu. Dẫu mà cơn nắng bấy lâu. Mà giây bầu mày còn không héo. Để mưa dầm mày lại héo giây. Cha ơi, sau cha chưa.
Tác giả: Trần Thiên Hùng
Ca sỹ thể hiện: Ái Linh & Thiên Hùng
I - Lớp SẦU :. 1- (------) (------). (------) Tiếng tơ rung (oan). Giữa đêm trường (xề) thiết tha (liu).----. Gợi mạch sầu (xề).---- xót kiếp ly hương (liu). 2- Ngóng trông (oan) ngày tháng (ú).----. Phút giây đoàn tụ (xệ).
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Mạnh Quỳnh
Tôi sinh ra. Giữa cuộc đời. Buồn nhiều vui ít. Bao xót xa. Bao nhọc nhằn. Suốt tuổi thơ ngây. Mẹ cha tôi. Thân dãi dầu. Một nắng hai sương. Nhưng chữ nghèo. Cứ mãi đeo vương. Bao thăng trầm. Đổi thay nhân thế. Thu đông.
Tác giả: Lam Phương
Ca sỹ thể hiện: Ngọc Thúy & Mỹ Lan & Phương Loan
Người ơi. Hết đêm nay nữa là. Mấy đêm qua rồi. Ngồi đây. Ngóng trăng về. Soi bóng đêm chơi vơi. Ôi tiếng tơ sao còn vương. Gợi lại trong giấc mơ. Bóng dáng năm xưa. Lúc xuân chưa tàn. Mộng lòng vừa đẹp đôi. Mỗi sớm tinh.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Trường Vũ & Nhã Thanh & Tâm Đoan
Mưa buồn ơi thôi ngừng tiếng. Mưa cho phố nhỏ càng buồn thêm. Mưa rơi gác xưa thêm buồn vắng. Phòng côi lắng tiêu điều. Đường xưa vắng điều hiu. Đêm sầu đi trong tủi nhớ. Bao thương nhớ chỉ là mộng.
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Tiếng mưa buồn chiều nào rơi cho lòng rã rời kỷ nệm xưa tìm tới. Anh bước bên người phụ tôi, ngoảnh mặt đi vội hẹn thề còn trên bờ môi. Mưa buồn rơi nhớ thương ai, tình đã phôi phai những đêm sầu tê tái. Mưa rơi ngày chia.
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Ngâm:. Nhìn mưa con chợt nhớ nhà. Mẹ cha xế bóng mái nhà dột xiêu. Lòng con trăn trở thật nhiều. Xứ người đất khách bao điều nặng mang. Tiếng mưa rơi buồn vọng về bao nỗi nhớ, thuở xưa thơ dại sum vầy với mẹ cha, chiều nào.