Tác giả: Nguyễn Nhất Huy
Ca sỹ thể hiện: Trường Thanh
Đêm nào chợt hương bay, ta về bàn chân mỏi. Nghe lòng còn yêu ai, sao ngày tháng trái tim mệt nhoài. Bên dòng đời chia ly, mang nặng niềm đau mới. Ta nhặt cành hoa rơi, bên đời vắng đã không còn ai. Người đã ra đi sao em.
Tác giả: Nhạc: Bạch Ngọc Long & Lời: Phương Vy
Ca sỹ thể hiện: Kim Ngân
Có những điều chẳng hề nghĩ tới. Có những lời bóp nát tim mơ. Dẫu vô tình ... Cũng gây xao động. Cho cõi lòng ... ......... nhuộm tím xót xa. *. Có những điều chẳng ngờ, cũng đến. Có những chiều nước mắt tuôn rơi. Dẫu vô.
Tác giả: Nguyễn Quyết Thắng & Nguyễn Minh Nữu
Ngày xưa theo gót người đi về dưới mưa. Mắt môi hương nồng ấm, sánh vai bên người thương trên đường. Đèn soi chân dan díu, hồn nhiên môi niên thiếu, ơn người suốt đời. Chiều xưa trường về phơi nắng áo tiểu thư, bồi.
Tác giả: Phạm Anh Cường
(1). Đêm nay. Trong căn phòng đèn mờ. Anh buông đàn chờ. Điệu nhạc vương tơ. Tìm cung đàn gợi nhắc tình ta. Thắm tươi ngày qua. Em ơi ! Âm thanh nào dịu dàng. Cho anh và nàng. Chọn lựa ghi lên. Đặt tựa cho tên :. Khúc ca.
Tác giả: Hoàng Thi Thơ
Ca sỹ thể hiện: Elvis Phương; Phương Hồng Quế (trước 75); Thanh Lan (trước 75); Ngọc Lan
Rồi một ngày, anh quen em. Rồi một ngày, kêu quen tên. Rồi một ngày, không sao quên. Rồi một ngày, si mê thêm. Rồi một ngày... Rồi một ngày. Rồi một ngày... Một ngày phải đến. Ta biết! Ta biết... Rồi một ngày phải.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: HOÀNG HOA
Xuân về một sớm mai.. Hương hoa ngát dâng đầy. Con tim vui rộn rã... khúc tình ca mê say... Xuân cùng anh đến đây..Trao em tình thơ dại... đậm mình trong dấu ái.. Nụ hôm nào ngây ngây... Đk:. Tình yêu... ơi tình yêu...
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Antoneus Maximus
Never mind the girl that so dễ thương dễ chịu wanna nựng lên cơn. (...). Này em ơi em đẹp wá đi thôi. Này em ơi why you so đẹp đẹp đẹp. I can be your "anh" and you can be my "em". Đi tới vũ trường wanna turn to.
Tác giả: Nhạc Ngoại (Nga)
Ca sỹ thể hiện: Đàm Vĩnh Hưng
Rồi một chiều buồn, một mình cất bước đi không cần ai, chiều về chiều về hoàng hôn buông xuống ta nghe lòng mình. Không còn mùa xuân che dấu mãi chi người ơi. Sao không khóc đi, để lòng mình được trút bớt những cơn sầu.