Tác giả: Quốc Trung
Ca sỹ thể hiện: Hồng Nhung
Có gì trong cành lá mà cây khẽ rung nhẹ. Hay là gió thổi hoa mùa xuân sớm quay về. Khu vườn vắng của tôi bình yên giữa trưa nồng. Bỗng tỉnh giấc ngủ say để thức cùng chim sâu. Ngước nhìn trong cành lá để đôi cánh bé.
Tác giả: Võ Tá Hân
Ca sỹ thể hiện: Bảo Yến
Thẫn thờ tóc xõa bờ vai. Nhớ nhung nhung nhớ, chờ ai bên thềm. Sáng trăng trăng sáng êm đềm. Ngẩn ngơ trước gió, hằng đêm đợi chờ. Trách người sao quá hững hờ. Để đôi mi ướt bơ vơ một mình. Thương người thương cả.
Tác giả: Phạm Duy
Ca sỹ thể hiện: Duy Quang & Thái Hiền; Thanh Lan (trước 75)
Nắng hạ chan choà ánh mắt chói chan, chói chan tình ái. Tôi đã cho mà không tiếc nuối. Tôi đã cho mà không tiếc nuối. Tôi đã cho mà không tiếc nuối. Tôi được gì, tôi được gì, được gì đây ? Từng bước lê, từng bước lê.
Tác giả: Võ Tá Hân
Trời vào thu tiết sương lành lạnh. Nhớ hôm nào ở cạnh bên nhau. Nguồn ân bể ái dâng trao. Một năm vừa chẵn tình sao vẫn buồn. Từng giọt mưa tí tách rơi bên thềm. Cuốn xuôi dòng lệ vào hư không. Tình.
Tác giả: Đặng Lệ Quân
Ca sỹ thể hiện: Julie; Kiều Nga; Lưu Hồng; Như Mai; Khả Tú; Chưa Biết
Son phấn nào đâu em mơ tới. Em vắng đi nụ cười. Cho héo sầu dung nhan. Cho đất trời cuối thu buồn lây. Chim hỡi chim thôi đừng khóc than. Hoa lá kia còn xơ xác sầu. Mưa nắng đất trời luôn thay đổi lẽ đường tình. Còn.
Tác giả: Châu Đình An
Ca sỹ thể hiện: Khánh Ly
Bây giờ đời đôi nơi. Nhớ xưa cho một lời. Một lời dù gian dối. Nhưng mãi còn trong tôi. Thôi còn gì cho nhau. Ngõ xưa cây gục đầu. Nghẹn ngào niềm yêu dấu. Ôm trái sầu thương dau... Từ người đi xa vắng. Tôi về.
Tác giả: Trần Trịnh
Ca sỹ thể hiện: Bích Thuần
Dạo mới qua chưa quen ai, Ba lô đeo vai. Trườn trên dốc cao, Lê bước mệt nhoài. Váy ngắn phơi đôi chân nai, loanh quanh loay hoay. Đành cho cơn gió mơm men quay lại. Mùa thu lá bay, đông sang, xuân qua đến hạ. Bài học.
Tác giả: Lam Phương
Ca sỹ thể hiện: Lệ Thu
Nhạc sầu buông trầm lắng. Xa quê bao ngày tháng. Mang theo nỗi niềm đau xót chia phôi. Hà Nội xa vời lắm. Nơi quê hương chìm đắm. Ai ra đi mà không thương nhớ về. Vì đâu ta điêu linh. Sống trong đêm mong manh. Nhớ.