Tác giả: Vũ Đức Sao Biển
Ca sỹ thể hiện: Vân Khánh
Chập trùng Trường Sơn giăng bóng. Ngàn thước khe sâu, ngàn thước non cao. Đường về Quảng Nam xa lắm. Rừng núi mông mênh, ghềnh thác lênh đênh. Người ở miền nam thương quá màu áo xưa thu vàng. Nhạc chiều chìm trong mắt.
Tác giả: Hà Quang Minh
Ca sỹ thể hiện: Phương Vy
Bước chân từ phố kia về, bỗng nghe lòng thấy rã rời, người ra đi phương xa bỏ lại mình tôi. Vẫn nghe lòng thấy trông chờ, vẫn nghe lòng thấy thương nhớ, ngoài vườn khuya lá rơi ngỡ bước chân người. NgÀy xưa đó ta đâu nào.
Tác giả: Trung Quân
Ca sỹ thể hiện: Lý Hải
Có cô bé ngồi hát một mình. Hát cho một ngày đã qua. Ngồi dưới con phố, đường phố bao người. Cho lòng ai thêm nhung nhớ. Khi một lần trông thấy em. Đã nghe trong tim mình như xuyến xao. Rồi khi em đi qua đây. Bao dấu yêu.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Dương Hồng Loan
Mùa xuân về mẹ ơi. Nơi chốn tha phương quê người. Lòng ngồi thương nhớ quê. Đâu rồi hình bóng mẹ tôi. Mùa xuân về mẹ ơi. Con mơ đến phút giao thừa. Nôn nao bên bếp lửa hồng. Ngàn niềm thương. Chan chứa trong lòng.
Tác giả: Hoàng Thi Thơ
Ca sỹ thể hiện: Thanh Lan (trước 75)
Một chiều chia ly, anh bước ra đi , em ước mong chi? Một chiều anh đi câu hát phân ly mưa ướt đôi mi. Nghe mưa rớt trên đường dài. Lá úa rơi vườn ngoài anh vẫn đi đi miệt mài. Vừng trăng lên gối ai đã chia đôi đem.
Tác giả: Vũ Khắc Tuận
Ca sỹ thể hiện: Hợp Ca
Em người đẹp xinh như thần tiên trên thế gian này và trong tâm hồm anh. Và em ánh mắt này và nụ cười như toả ánh nắng ban mai. Dẫu biết rằng người là ánh sao. Dẫu biết rằng người rất khó chạm vào. Từng giọt sương còn hờn.
Tác giả: Chưa Biết
Hò... ơi... Bấy lâu xa xứ Bạc Liêu. Trông về quê mẹ dạ càng xót xa. Mẹ nay tuổi đã xế già. Con thì xa xứ... Hò... ơi... Con thì xa xứ để mẹ chờ nhớ... thương... Đã mấy năm rồi, chưa về quê mẹ Bạc Liêu. Nhớ lắm mẹ.
Tác giả: Zick Phạm
Ca sỹ thể hiện: Zick Phạm
Nói ra thì thấy thật là buồn phiền. Bao nhiêu ngày tháng đắm say tình ta. Nay em chợt muốn mua một căn nhà. Nhưng anh lại cứ đi mua bó hoa. Về nhà anh xin ba má (má ơi). Ơ thế nhưng anh quên mất má anh không đại gia. Ba.