Tác giả: Trịnh Công Sơn
Ca sỹ thể hiện: Khánh Ly
Chính chúng ta phải nói hòa bình. Khi tim người rực lửa cầu mong. Chính chúng ta phải có mọi quyền. Đứng lên đòi thống nhất quê hương. Em đã thấy các anh trên đường. Thoát yếu hèn dựng thân cao lớn. Đời sống vươn vai.
Tác giả: Trịnh Nam Sơn
Ca sỹ thể hiện: Ngọc Lan; Ý Lan; Thái Hiền; Hương Lan
Chờ em, chờ bao năm qua. Anh thấy lòng mình xót xa. Không biết em vẫn yêu anh như ngày xưa. Chờ em, đời thêm nhung nhớ. Ôi, những ngày dài hững hờ. Em vẫn không quay về đây cho anh sầu thương. Ngày đó tình mình thiết.
Tác giả: Trịnh Lâm Ngân
Ca sỹ thể hiện: Chung Tử Lưu
Tôi trấn ở đồn xa. Đã từ lâu vắng nhà. Có nhiều khi muốn về lại không về. Tôi có bà mẹ yêu. Tóc bạc sương dãi dầu. Có người thương bé nhỏ. Tuổi tròn trăng chưa biết sầu. Quê tôi chiến tranh. Mấy lần thu úa vàng. Suốt.
Tác giả: Trịnh Công Sơn
Ca sỹ thể hiện: Nguyễn Hồng Ân; Khánh Ly; Cẩm Vân
Nơi đây tôi chờ, nơi kia anh chờ. Trong căn nhà nhỏ Mẹ cũng ngồi chờ. Anh lính ngồi chờ trên đồi hoang vu. Người tù ngồi chờ bóng tối mịt mù. Chờ đã bao năm, chờ đã bao năm, chờ đã bao năm ... Điệp khúc 1:. Chờ.
Tác giả: Trịnh Công Sơn
Ca sỹ thể hiện: Hợp Ca
Trên thân em đã có vết bầm. Trên da anh thịt xương tra tấn. Trên thân chị nhục nhằn đau thương. Xin nuôi thêm dòng máu quật cường. Triệu bàn tay chúng ta đấm tan trên mặt tôi đòi. Trong tim con người lòng tin làm khí.
Tác giả: Trịnh Công Sơn
Ca sỹ thể hiện: Khánh Ly
Dù hôm nay tôi chưa nhìn Hà Nội. Dù hôm nay em chưa thấy Sài Gòn. Nhưng sao lòng tôi vẫn chưa mất (…) niềm tin. Vì quê hương sẽ có ngày hoà bình. Cố nuôi vững bền những tình thương lớn. Dù hôm nay tôi chưa nhìn Hà.
Tác giả: Trịnh Công Sơn
Ca sỹ thể hiện: Khánh Ly
Ta bước bước đi, bước bước hoài, trên quê hương dấu yêu này. Còn bao nhiêu người, nhìn nhau hôm nay. Đôi mắt bóng tối, trái tim nghi ngại. Còn ai quanh đây chưa góp tiếng nói. Chưa nối lại nắm tay. Ta bước bước đi,
Tác giả: Trịnh Công Sơn
Ca sỹ thể hiện: Hồ Quỳnh Hương; Trần Cao; Chưa Biết; Mỹ Tâm; Hoàng Lê Vi
Giọt mưa lặng lẽ trên nụ quỳnh. Quỳnh hương một đóa thoáng hương thầm vườn đêm xao xuyến. Một đôi lần đến như người tình để cho trời đất báo tin lành vẫn bình yên. Mùa mưa tới cành hoa trắng ngần. Đã ra đời đùa vui.