Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Lý Hải
Đừng! Đừng đưa tôi vào mộng đời cao sang, đừng! Đừng đưa tôi vào chuỗi ngày sa hoa. Đừng! Đừng xem tôi như một trò đùa vui thôi, vì đời tôi mang nhiều vết thương đau. Chẳng tình yêu không một chúc công danh, nên xin.
Tác giả: Phạm Duy
Tôi nằm võng, võng đưa võng đưa. Tôi nằm võng, võng đưa võng đưa. Ha, trần gian lạc thú. Ha, tiên cảnh phiêu du. Cõi tử, cõi sinh. Cõi tình, cõi hận. Núi đợi, vực chờ. Niềm vui, nỗi khổ. Tôi nằm võng, võng đưa võng.
Tác giả: Tiến Luân
Ca sỹ thể hiện: Khánh Đăng; Hương Lan
Nhiều mùa trăng đi qua mẹ yêu dấu không về với ta. Mẹ hiền ta đi xa, mẹ đi rất xa và rất xa. Mẹ về trên bao la trong vùng sáng bao la nghìn sao. Lời mẹ ru trên cao, em hãy nghe và giấu lệ trào. Khóc cho đời đắng cay của.
Tác giả: Thanh Nam
Ca sỹ thể hiện: Đông Quân
Chiều hè vương nắng em là nàng tiên. Hạ xuống trần gian ngồi kề bên anh. Nghe cỏ non xanh ca khúc yêu thương. Màn đêm buông xuống vét sâu lặng im. Phượng khép bờ mi làm ngàn hoa rơi. Trong chiều tịch liêu vắng xa em.
Tác giả: Xuân Nghĩa
Ca sỹ thể hiện: Thái Thùy Linh
Bước chân qua bao tháng ngày phiêu lãng, đường về con phố xưa nay đây rồi, bồi hồi rung tiếng chuông trước mái hiên nhà. Phút giây qua con tim chợt nao nao, kìa mẹ đang bước ra trước hiên nhà, thời gian trôi quá mau.
Tác giả: Huyễn Mộng
Mẹ ơi! Mẹ ở phương xa thế, cuộc sống bon chen thưở hôm nào. Giờ đây biền biệt trần gian thế. Thế giới Tây Phương rước Mẹ hiền, bao năm xa cách con thấy trống. Cô đơn hiu quạnh quấn bên lòng. Còn Mẹ tuổi thơ con còn.
Tác giả: Phạm Quang Hoá
Tưởng nhớ nhạc sĩ Dương Quang Hùng. Từ Gió Bấc* lạnh căm. Từ men say tuổi trẻ. Đã vút cao trời mây. Trên Màu xanh thời gian*. Giọt nước mắt quạnh hiu. Hoà trong men rượu đắng. Đã uống say hồn tôi. Trong niềm đau trào.
Tác giả: Thiếu Nhi
Này cô Hằng Nga thướt tha trên ngàn mây, cô có buồn không? Xuống đây cùng chúng tôi. Đừng chê trần gian thiếu sao và thiếu mây. Muốn gì có ngay, xuống đây không thì thôi.. Giung diăng giung giẻ, vui vẻ biết mấy. Trung.
Tác giả: Võ Tá Hân
Ca sỹ thể hiện: Ánh Tuyết
Không tuổi không tên như loài hoa dại. Em dịu dàng giữa đá sỏi trần gian. Bóng dáng em chập chờn không níu được. Nhưng em trong anh từng phút từng giây. Gieo ngàn ý thơm lên trang giấy này. Thả xuống lòng bao xúc cảm.