Tác giả: Minh Châu
Ca sỹ thể hiện: Hợp Ca; Nhiều Nghệ Sĩ; Nhạc Không Lời
Hơ… Miền Trung đất hẹp ruộng khô. Bàn chân ai bước Hơ…. Bàn chân ai bước đi mô (mà) vội vàng. Hê … Người đi ngàn dặm quan san. Ngày đêm mỏi bến ơ… Hơ…. Ngày đêm mỏi bến đò ngang ai chờ…. 1. Miền Trung đời vui xới trên.
Tác giả: Trịnh Công Sơn
Ca sỹ thể hiện: Thùy Dương; Khánh Ly; Ngọc Lan
Đêm nghe gió tự tình. Đêm nghe đất trở mình. Vì mưa. Đêm nghe gió thở dài. Đêm nghe tiếng khóc cười của bào thai. Nghe trăm tiếng ngậm ngùi. Nghe lăng miếu trùng vây. Nghe xa cách cuộc đời. Nghe hoang phế cạnh đây.
Tác giả: Chưa Biết
Cánh mây êm trôi trên khung trời xanh. Chợt một thoáng mơ hồ tan theo sương mờ. Kỷ niệm có héo thêm bao ngày tháng. Tình mình đó có phai theo thời gian không em. Thoáng hương xưa cho em mơ về đâu. Ngày vội sáng đêm về
Tác giả: Vũ Đức Hạnh
Ca sỹ thể hiện: Khánh Duy Khương
Tôi sinh ra trên dải đất miền trung. Mùa nắng khô cằn mùa mưa lắm bão giông. Mẹ cha tôi quanh năm trên đồng ruộng. Tần tảo nuôi con mong sao con học thành tài. Tôi yêu quê yêu dải đất miền trung. Dù đất khô cằn vẫn nuôi.
Tác giả: Phạm Trưởng
Ca sỹ thể hiện: Phạm Trưởng
Thương lắm miền trung quê hương tôi đó. Một bên biển xanh, một bên là cánh rừng vàng. Đẹp thơ mộng lắm, nhưng chất chứa nỗi buồn sâu thẳm. Thương lắm miền Trung quê hương bão lũ. Chịu nhiều thương đau mẹ tôi tóc đã bạc.
Tác giả: Hoài Duy
Ca sỹ thể hiện: Lê Ngọc Thúy
Có ai xuôi tàu cho tôi nhắn gửi miền Trung thương nhớ. Thương lắm miền Trung ơi, nắng cháy tơi bời lũ lụt triền miên. Mưa bão giông về mái nhà đổ bay, đồng xanh cây trái giờ trắng xóa như dòng sông. Mẹ tìm con thơ, vợ ngồi.
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Miền Trung mùa bão lũ cuốn trôi tang tóc xóm làng. Miền Trung từ ngàn xưa trải qua bao lần rỉ máu. Lam lũ ngoài đồng sâu, đất khô cằn cực khổ một đời chợt bão lũ về đây, mất hết rồi người chẳng còn chi. Miền Trung mùa bão.
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Thương gửi về miền Trung. Đang sống giữa niềm đau. Trong mưa bão lạnh lùng. Gửi Quảng Trị Rào Trăng. Ngàn lời sẻ chia, bao mất mát tang thương. Quảng Bình từng ngày qua, con xa mẹ lìa cha. Nước dâng ngập mái nhà, xót xa.