Tôi sinh ra trên dải đất miền trung
Mùa nắng khô cằn mùa mưa lắm bão giông
mẹ cha tôi quanh năm trên đồng ruộng
Tần tảo nuôi con mong sao con học thành tài.
Tôi yêu quê yêu dải đất miền trung
Dù đất khô cằn vẫn nuôi sống người dân
Dù gian lao nhưng yêu thương đồng ruộng
Vì đất miền trung đã nuôi tôi lớn nên người.
Rồi một hôm giông bão kéo về
Gió liên hồi giật đổ mái nhà tôi
Miền trung thêm chìm trong gian khổ
Mưa nước dâng mưa ngập bao mái nhà.
Miền trung ơi ơi miền trung ơi
Chẳng năm nào mà không có bão giông
Người miền trung vẫn âm thầm chịu đựng
Sau bão giông lại lo cấy cày.
Tôi thương quê thương Mẹ Cha tôi
Dù có nhọc nhằn vẫn yêu đất miền trung
Mẹ Cha ơi mai sau con thành tài
Con sẽ về xây Mẹ Cha mái nhà
Mẹ Cha ơi mai sau con trành tài
Con sẽ về xây dựng miền trung.