Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Đan Trường
Từ chốn đô thành anh xuôi về xóm nhỏ, tìm vợ miệt vườn nơi sông nước miền Tây. Mênh mang trên chuyến xe đò. Đi qua bao phà Bắc, qua ruộng đồng bao la. Anh xuống xe đò xuôi ghe về xóm nhỏ. Tìm vợ miệt vườn nơi sông.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Dương Hồng Loan
Năm nay xuân về sẽ nhiều niềm vui. Xuân mang yêu thương cho cả cuộc đời. Mùa xuân cho ta mơ ước. Một năm an khang lộc phước. Người người may mắn thành công. Ai đi xuôi ngược mong được về quê. Bên nhau chung vui nâng chén.
Tác giả: Huỳnh Thiện Phương(Phương Huỳnh)
Nơi a đi qua có gì gọi Là quê hương. Nơi tôi sinh ra quá nhiều điệu buồn tang thương. Đừng nên hoang mang nhiều thế hệ mù mờ đất nứơc. Ôi cơn gió đậm tình người cuộn mình trong mặt trời tươi. Tôi gọi a mời a quay trở.
Tác giả: Linh Mục: Ân Đức
Ca sỹ thể hiện: Trường Sinh
1. Mùa giáng sinh này anh về quê em. Đi lễ cùng em mừng chúa ra đời. Bài Thánh Ca anh nghe em hát. Âm vàng giọng hò Ví dặm ngày xưa. À á a à ơi!!!! Bài Thánh Ca tuyệt vời. Nghe giọng em Ca Như Thiên Thần Hát.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Ngọc Ký
Bắc Giang quê mình mến khách người ơi. Em hát mời anh qua câu quan họ. Anh về quê em miền quê kinh bắc. Nghe hát còn duyên em hát. Bắc Giang quê mình vang mãi hùng ca. Ai đã về thăm song thương bến đợi. Nơi thành Xương.
Tác giả: Trường Hải
Vừa tới đầu làng rộn ràng nghe pháo nhà em. Lòng sao bồi hồi tưởng lạc nơi chốn rừng hoang. Hoa, pháo, cười vui mừng tôi trở về quê hương??? Ai ngờ tiễn em lên đường đi về nhà chồng. Còn đâu người mình để lòng yêu mến.
Tác giả: Xuân Hoà; Thơ: Phương Thảo
Ca sỹ thể hiện: Kenbi Trần; Thanh Tài; Thanh Phong
Em có về xứ nghệ với anh không? Đất miền trung mưa dầm nắng gió. Về đó rồi em thương nhiều hơn nữa. Bởi nơi anh thắm đượm tình quê. Em có về xứ nghệ với anh không? Có dòng sông tuổi thơ anh lặn lội. Câu dân ca bắt nguồn.
Tác giả: Tổng Hội Sinh Viên Paris 1981
Dưới cơn mưa lạnh của buổi chiều Paris. Mẹ cầm trong tay ngọn cờ phất phới. Mà lòng bao la như rừng người đi tới. Dưới cơn mưa lạnh của tủi hờn dâng lên. Mắt mẹ bỗng nhòa một làn mưa sa. Ướt đôi má gầy chảy về quê hương.