Tác giả: Thanh Sơn
Ca sỹ thể hiện: Ngọc Huyền; Hương Lan
Kể từ khi em rời xa quê cũ. Giã từ nhau một buổi sáng sương thu. Con chim nhỏ hót nỉ non u buồn. Vì nhớ vì thương. Nhớ dòng sông cây dừa xanh soi bóng. Biết người xưa ngày đêm vẫn thương mong. Ai đau khổ khóc thầm riêng.
Tác giả: Phạm Anh Dũng
Ca sỹ thể hiện: Quỳnh Lan
Mẹ già như cây tàn héo. Nhớ con yêu xa quê lâu rồi. Chiều về qua xóm nghèo. Chiều vàng, vàng trên đường phố. Mẹ già như nắng vàng úa. Gió heo may hiu hiu u sầu. Nhìn dòng sông tím lạnh. Lạnh buồn, lạnh tím tâm hồn.
Tác giả: Chưa Biết
Biết bao thu con xa quê nhà. Xa gia đình xa mẹ xa cha. Trải nhiều sương gió nơi xứ người. Ước mơ ngày đoàn tụ mẹ ơi. Hoàng hôn buồn bã phủ cánh chiều. Ôi cuôc đời sao nhiều đắng cay. Hồn trầm lắng theo áng mây bay.
Tác giả: Ni Nguyễn
Ca sỹ thể hiện: Mỹ Tâm
Lặng yên nhìn mưa cuối con đường. Từng giọt nhớ rơi trên phố. Nhớ những khi còn ấu thơ. Đường vắng ngồi ngắm những cánh diều. Bay theo gió, từng tiếng hát đã xa rồi. Ngày xa quê đâu hay mình sẽ nhớ hoài nơi ấy. Mình hái.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Xuân Trường
Quá nửa đời phiêu bạt mưu sinh. Tôi về với dòng song quê mẹ. Sóng vẫn biếc, sông còn rất trẻ. Chỉ tóc tôi mưa nắng đã phai mầu. Bến sông chiều mươn mướt gió bờ lau. Tôi như thấy bóng mẹ ngồi giặt áo. Trời tháng ba đỏ bông.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Vũ Duy Khánh
Luôn yêu thương con luôn chở che. Mong một mai con sẽ lớn khôn. Bao gian lao không ngại chi. Vì chấp cánh cho con những ước mơ. Mẹ có biết con yêu mẹ nhiều. Và chỉ mong mẹ ở bên cạnh. Xa quê hương để tìm một tương lai.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Ngọc Huyền; Quang Bình; Trúc Quyên; Mộng Thi
Thuở còn thơ ngày hai buổi đến trường. Yêu quê hương qua từng trang sách nhỏ. Ai bảo chăn trâu là khổ. Tôi mơ màng nghe chim hót trên cao. Nỗi buồn xưa còn canh cánh bên lòng. Xa quê hương nghe lòng luôn ước mong. Ngày.
Tác giả: Tân Nhạc: Thái Thịnh & Vọng Cổ: Song Hương
TÂN CỔ DUYÊN PHẬN. Nhạc Thái thịnh. Vọng cổ Song hương. Phận là con gái, chưa một lần yêu ai. Nhìn về tương lai mà thấy như sông rộng đường dài. Cảnh nhà neo đơn, bầy em chưa lớn trĩu đôi vai gánh nhọc nhằn. Thầy mẹ thương.